Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015



GIẾNG LÀNG 

Nghĩa cũ luôn còn đọng giếng khơi 
Dù xa vẫn nhớ chẳng khi rời 
Bao lần lặng lẽ chia nguồn nước 
Mấy lượt lâm li rẽ cuộc đời 
Khát thỏa muôn người nhờ mạch đất 
Ghiền tan vạn kẻ cậy mưa trời 
Hồn quê một mảnh không mờ dấu 
Dẫu mấy bể dâu khó đổi dời. 

Lưu Xuân Cảnh - 26.10.2015


ĐỢI 

Đã sống gần nhau những tháng năm 
Em giờ bặt tiếng chốn xa xăm? 
Còn thương, ngóng đợi người xưa đến 
Vẫn nhớ, mong chờ kẻ cũ thăm 
Cách biệt đau lòng tròn quả ấu 
Lìa xa xót dạ khuyết trăng rằm 
Trần đời khổ lụy đầy ngang trái 
Mỏi mắt mà nàng mãi lặn tăm. 

Lưu Xuân Cảnh - 25.10.2015


NỢ TRẦN AI 
Nđt&Bvđâ 

Vẫn nặng ân tình ở thế gian 
Buồn vui lẫn lộn giống cung đàn 
Trong miền sống gửi đau chờ cạn 
Giữa chốn tham lừa khổ chực lan 
Ngõ mộng đen ngòm tâm cảnh chán 
Đường mơ xám xịt não cân tràn 
Ôm sầu đọng tủi nhiều ngao ngán 
Trả nợ xong rồi xác rã tan. 

Lưu Xuân Cảnh - 25.10.2015


CHỜ ĐÔNG 
Bvđâ 

Mền chăn đã cũ đợi đông về 
Giá lạnh se lòng dạ tái tê 
Nước trút đầy trời giăng chớp bể 
Mưa trào ngập đất sạt bờ đê 
Bu ngồi run rẩy gay bồng bế 
Bố đứng ngả nghiêng khó giãi giề 
Sấm động rền vang chừng ngạo nghễ 
Co ro đói khổ thật ê chề. 

Lưu Xuân Cảnh - 24.10.2015


RÃ RỜI 
Nđt&Bvđâ 

Rã rượi mong chờ để thấy ai 
Nhiều hôm cứ ngỡ được lâu dài 
Nào hay phủ lấp tình non dại 
Đã bị chôn vùi nghĩa nát phai 
Vẫn tưởng ngày xuân đừng khép lại 
Còn mơ tháng hạ chửa then cài 
Mà sao tạo hóa trêu đùa mãi 
Nỗi khổ bao trùm hết đợi mai. 

Lưu Xuân Cảnh - 23.10.2015


CHỮ HIẾU 
Bvđâ 

Nghĩa mẹ công cha sánh biển trời 
Làm con phải trả chẳng thay dời 
Khi còn trần thế cần thăm hỏi 
Lúc mất âm ty gắng nhớ lời 
Nguyện mãi gìn tình dù cách trở 
Thề luôn giữ ý dẫu xa rời 
Là người chớ để phai nguồn cội 
Khắc cốt ghi tâm trọn cuộc đời 

Lưu Xuân Cảnh - 23.10.2015


THƠ MỐC 

Viết lách đôi bài lại cất kho 
Lâu lâu ngó thử ý thăm dò 
Nhiều năm chỉ đựng chừng non rổ 
Lắm tháng mà lường cỡ nửa mo 
Đã vậy còn mong đừng xếp xó 
Thì thôi cứ đợi để ra lò 
Mốc meo héo úa thơ thua cỏ 
Khó gặm câu từ chẳng thể no. 

Lưu Xuân Cảnh - 23.10.2015


VỊNH CÂY TÙNG 
(Thủ vỹ ngâm)

Dẻo dai chống chọi sức như tùng 
Gió táp mưa sa chí chẳng chùng 
Mốc bạc đầu trần trông giống tuyết 
Thâm đen thân lộ ngó như đồng 
Hiên ngang chịu đựng dầm trong rét 
Can đảm dãi dầu đứng giữa đông 
Vững chãi thi gan cùng bão tố 
Dẻo dai chống chọi sức như tùng.

Lưu Xuân Cảnh - 22.10.2015






HOA BƯỞI 

Mùa bưởi năm này nở trắng bông 
Buồn vui lẫn lộn ở trong lòng 
Còn đâu hương thoảng trên làn tóc 
Đã hết mùi thơm dưới cội bòng 
Chốn cũ bao lần chung ước vọng 
Nơi xưa mấy lượt ghép hoài mong 
Ai hay nghịch cảnh luôn đùa cợt 
Em chẳng cùng ta vẹn chữ đồng. 

Lưu Xuân Cảnh - 21.10.2015


NGẠI 

Bình thơ luận phú lộn tùng phèo! 
Giữa chốn thi đàn thấy hắt heo 
Kiếm được người hiền đành níu kéo 
Tìm ra kẻ báu phải giao kèo 
Hàn huyên đôi ý tình còn hẻo 
Tâm sự vài lời nghĩa đã eo 
Thận trọng từng câu từ rất khéo 
Nếu không thiên hạ lại ì xèo. 

Lưu Xuân Cảnh - 21.10.2015

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015



TRAI TỨ CHIẾNG GÁI GIANG HỒ 
(Bvđâ)

U buồn khắc khoải lặng sầu rơi 
Phiêu bạt nhiều phen giữa đất trời 
Khô cạn ân tình ai thấu hỡi 
Héo sầu nhân nghĩa kẻ tường ơi 
Đã là ương bướng thì không lợi 
Còn tại trần ai chẳng có lời 
Thân phận theo dòng đâu chốn gởi 
Đêm ngày đọng lắng nỗi đầy vơi 

Lưu Xuân Cảnh - 20.10.2015


LÚA CHÍN TRÊN ĐỒNG 

Lúa vàng trĩu hạt thỏa lòng không? 
Khổ đã trồng chăm lại bế bồng 
Nắng đổ bao lần oi cõi hạ 
Mưa dồn mấy bận lạnh trời đông 
Đã mong được thuở đầy bông trắng 
Còn đợi thành khi trỗi gié hồng 
Vất vả nghề nông chờ sẽ gặt 
Ơn trời chậm nổi những ngày dông. 

Lưu Xuân Cảnh - 20.10.2015


TRÂU 

To đầu lớn xác lại khờ ngay 
Mắc ách đai mang mãi kéo cày 
Khó rõ hơn thua vì chẳng biết 
Không rành được mất bởi đâu hay 
Tàn đời lại réo tù và đọa 
Hết kiếp còn căng mặt trống đày 
Ví thử hóa nhi hoàn sự sống 
Não nề ngao ngán nếu mà quay... 

Lưu Xuân Cảnh - 16.10.2015


CÁCH TRỞ 

Âm dương cách biệt xám đen trời 
Mỗi phía luôn tìm chẳng đến nơi 
Kẻ khổ ngày đêm im lặng nói 
Người đau tối sớm bặt câm lời 
Lần tàn y để tìm dư khói 
Đập kính soi mà kiếm loãng hơi 
Dẫu biết không còn nhưng vẫn đợi 
Khi hồn lìa xác chịu buông rơi 

Lưu Xuân Cảnh - 15.10.2015


HÃY NÓI CÙNG NHAU 
(Bvđâ) 

Ngại chi mà hãy nói đôi lời! 
Thấu được tâm tình dễ nghỉ ngơi 
Giấu giận nao lòng mang tủi hỡi 
Ôm hờn xót dạ cõng sầu ơi 
Dù chưa sáng tỏ từng mong đợi 
Cho dẫu mờ lu chẳng tách rời 
Cõi ảo mà vui nhờ mạng nối 
Hãy trung thực để sống yêu đời. 

Lưu Xuân Cảnh - 14.10.2015


BÓNG QUÊ 

Xa quê trĩu nặng nỗi u sầu 
Có nở hoa vàng những buội ngâu? 
Mỗi bữa cha còn chờ đỏ thuốc 
Từng hôm mẹ mãi đợi đen trầu 
Làng xưa thuở đó nhà tranh rạ 
Xóm cũ bây giờ mái ngói nâu? 
Khuất dạng bao người từ dạo ấy 
Đò ngang giờ đã được thay cầu? 

Lưu Xuân Cảnh - 14.10.2015


GIỮA CHỢ 

Ồn ào kẻ bán với người mua 
Hỗn tạp lời trao thật lẫn đùa 
Nói tốt, rành hư mà tráo trở 
Kêu nên, rõ xấu lại đong đưa 
Đầu môi khó hiểu điều che đậy 
Chót lưỡi sao thông chuyện lọc lừa 
Thế thái nhân tình còn lắm nỗi 
Khôn nhà dại chợ thấy hay chưa? 

Lưu Xuân Cảnh - 13.10.2015


DỐI 

Một bó hoa xinh những nụ hồng 
Tay đưa mà dạ khác như lòng 
Vô tình kẻ nhận bơi xuôi bến 
Hữu ý người trao lội ngược dòng 
Giấu tủi vùi thân đâu ngại đục 
Che hờn lấp xác chẳng chờ trong 
Bên ngoài tao nhã mà gian dối 
Phải trái cùng thân lại bất đồng. 

Lưu Xuân Cảnh - 12.10.2015

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015



MONG NHỚ

Chiều tắt nắng khoảng sân nhà trống vắng 
Vẳng tiếng cười đùa nghịch của trẻ thơ 
Dõi phương xa mong ngóng với đợi chờ 
Chùm quả chín đã chuyển màu thương nhớ! 
Đàn cò trắng bay về nơi xóm núi 
Nhịp cánh chào một ngày nữa đi qua 
Khoảng sân nhà như trải rộng thêm ra 
Nghe lá rụng, những vòng xe mường tượng... 

Lưu Xuân Cảnh – 07.9.2015


NỬA CHỪNG 
(Gửi người xưa...) 

Thắm tươi đang độ nửa chừng 
Vấn vương tìm kiếm theo từng bước chân 
Dẫu xa ước được kề gần 
Nhớ chi mà dạ tần ngần sớm trưa? 
Trăng tàn nguyệt khuyết còn chưa... 
Thấy nhau một khắc đã thừa chờ mong 
Vui một mình có nhớ không? 
Chiều hôm thơ thẩn bận lòng vì ai! 
Mới rày mà đã sang mai 
Tương tư cũng bởi ôm hoài mộng mơ. 

Lưu Xuân Cảnh – 05.9.2015


CHẲNG BÔN BA 
Ngũ ngôn tứ tuyệt 
Lục thập đã ra già 
An lòng đợi điếu ca 
Mong gì “nhi nhĩ thuận” ? 
Tĩnh tại chẳng bôn ba ! 
Lưu Xuân Cảnh - 17.8.2015


Đường Luật _ Ngũ Tuyệt Thanh 

ĐÈO HẢI VÂN 
*
Đỉnh đồi ngó thật sâu 
Nổi tiếng đã từ lâu 
Lạnh lẽo mây sờ thấu 
Biển xa cuộn sóng ngầu 
** 
Núi cao biển dọc dài 
Vị trí hiểm nguy tài 
Cẩn thận ngồi sau lái 
Mất đời rõ thật sai 

Lưu Xuân Cảnh - 14.8.2015


Đường Luật _ Ngũ Tuyệt Thanh 

TÌNH NGƯỜI 
Cõi đời ngắn ngủi thôi 
Chẳng kịp thắm tan rồi 
Tạo hóa vò tâm rối 
Thánh thần cũng bỏ trôi. 
** 
Nghĩ mình khác cỏ cây 
Phải biết chọn điều hay 
Giữ tốt lòng yêu vậy 
Nghĩa tình đượm bấy nay 

Lưu Xuân Cảnh - 13.8.2015


Việt Thi TNBC_ Mỹ Lục Thanh 
TRĂNG LẶN 
Ta dạo bước giữa trời nổi gió 
Ai dẫn hồn lạc lối phải trăng? 
Những vì sao rạng tỏ biết chăng? 
Lòng quạnh vắng tình duyên gãy đổ 
** 
Nỗi sầu úa nặng mang dang dở 
Đọng não nùng gánh chịu tủi đau 
Giận người trong trắng chẳng giữ lâu 
Nguyệt đã lặn hỏi làm sao níu !? 

Lưu Xuân Cảnh - 09.8.2015


BẠN TRÊN FACE 

Chẳng như Dương Lễ, Lưu Bình 
Thì ta cố giữ chân tình với nhau 
Trò đời muôn sắc, vạn màu 
Phỉnh lừa dối gạt, sầu đau ê chề 
Anh tôi cách biệt lạ quê 
Chưa lần gặp mặt, không chê kém tài! 
Đã cùng kết bạn trên face 
Dở hay chia sẻ, giải bày niềm riêng 
Văn thơ còn lắm chung chiêng 
Khi buồn lúc tủi, sớt phiền san vui 
Thâm, sơ vẫn đọng tình người! 
Cho dù không gặp cũng cười đừng xa 
Tuổi già có bạn với ta 
Tử Kỳ mà chết Bá Nha đập đàn! 

Lưu Xuân Cảnh - 08.8.2015


Đường Luật _ Ngũ Tuyệt Thanh 
*
NGHIỆN THUỐC LÀO 
*
Điếu cày, những cụ mê 
Cặp lỗ ngó ê chề 
Dưới đỏ lòm trông tệ 
Đỉnh phì khói thật ghê! 
** 
Ngậm rồi hít nhả ra 
Mấy cụ dễ gì xa 
Muộn sớm đều thư thả 
Tối trưa kệ vẫn khà! 

Lưu Xuân Cảnh - 07.8.2015


TÌNH XA 

Lòng còn ghi nồng thắm những hôm nao 
Trong giá rét vòng tay khơi ấm lửa 
Vì đâu hỡi giờ rầu hơn cỏ úa? 
Mất nhau rồi tất cả lại hư không 
Nắng gió tơi bời khổ ải mênh mông 
Trong tâm khảm vẫn hằn sâu nỗi nhớ 
Nghĩa đã hết nhưng tình còn vương nợ 
Vẫn hoài mong đành chọn cách lãng quên 

Lưu Xuân Cảnh - 07.8.2015


TRÁCH CHI 

Cách biệt nhau rồi biết tìm đâu! 
Đành xem như mộng để quên sầu 
Khi chiều nhạt nắng lòng day dứt 
Soi bóng hoàng hôn tím nỗi đau 
Lặng lẽ bên thềm một bóng anh 
Trăng treo đầu ngõ gió lay cành 
Sương khuya thấm lạnh lòng tê tái 
Đọng mãi trong ta một bóng hình 
** 
Dẫu xa nhau rồi vẫn ngóng tin 
Trông chờ chỉ để biết sự tình 
Tiếng dế nỉ non buồn ảo não 
Thạch sùng ai oán chuyện phiêu linh! 
*** 
Đã hết thương yêu bởi nhạt nồng 
Thôi thì nhận lấy nỗi hoài mong 
Ta về chôn kín bao hờn tủi 
Lấp nhớ vùi quên khỏi bận lòng./. 

LXC 07.8.2015


Đường Luật _ Ngũ Tuyệt Thanh 

CHỜ CON 

Vẫn chờ, mẹ ngóng con 
Dẫu biết thật không còn 
Bé nhỏ, quan tài gọn 
Đợi sầu tủi héo hon! 
** 

NÃO LÒNG 

Giữa làn khói tỏa bay 
Tấm ảnh cũ đang bày 
Những vệt hằn bom cháy 
Não lòng mẹ đứng ngây! 

Lưu Xuân Cảnh - 29.7.2015


TÁM CHỮ ĐỜI NGƯỜI 
(Tứ Tuyệt Thanh) 

Sinh 

Đầu thai hạ giới 
Khóc thương cõi đời 
Phận người tôi tớ 
Ước vọng mong chờ 

Trưởng 

Đến thì hoa nở 
Muốn đạt điều mơ 
Đường đi cách trở 
Cùng biển cuối trời 

Học 

Chữ nhân tình nhớ 
Xua tránh dại khờ 
Đức dày năng trở 
Cội phúc lòng mơ 

Quả 

Ước mong tình đến 
Chung lập móng nền 
Sắc son trìu mến 
Hạnh phúc lâu bền 

Than 

Danh thời chẳng tới 
Sự nghiệp xa vời 
Sống nhàn không nợ 
Chết hẳn tàn mơ 

Ngẫm 

Chuyện đời muôn lối 
Dòng nước mãi trôi 
Tình người sớm tối 
Sáng đẹp muôn đời 

Phúc 

Tình yêu đã trọn 
Tiền của không còn 
Khi già sức mọn 
Nhờ đỡ cháu con 

Mất 
Về nơi chín suối 
Gia quyến ngậm ngùi 
Thân thành cát bụi 
Mãi biệt thằng tui. 

*** 
Lưu Xuân Cảnh 
23.7.2015


(Yết hậu) 

HỌC 

Xem xong thấy ớn nghe, 
Chẳng dám viết theo nè, 
Cố vài câu thử nhé, 
Rè! 
____________()____________ 

NGÁN 

Dăm chữ cũng nhịp nhàng, 
Coi đã đủ câu hàng, 
Làm hay muôn vàn khó, 
Càn! 
____________()____________ 

Lưu Xuân Cảnh - 10.7.2015


GỬI CUỘI 

Cuội ơi ta nói câu này: 
Ở gần thỏa ngắm, xa hay tò mò! 
Dưới này có lắm nàng thơ 
Ngủ mơ vẫn thấy trăng tơ tuyệt vời! 
Bởi vì bóng nguyệt muôn đời: 
Tao nhân, mặc khách hững hờ được sao? 

LXC


SẦU 

Làm sao thoát được nỗi u sầu? 
Óc khắc tình buồn, dạ phải thâu! 
Nhớ mãi, mơ màng khô rượu đắng 
Thương hòai, mộng tưởng cạn chung sầu! 

Lưu Xuân Cảnh