Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016



QUẾT CHẢ 

Chày đâm cối nảy giã tan giò 
Thịt nát da nghiền chửa nghỉ cho 
Đúng chỗ dần đều anh mắt ngó 
Y nơi xới đủ chị tay thò 
Khi nào nhão nhoét đè nho nhỏ 
Lúc đã mềm nhừ nện chớ to 
Phải kẻ rành nghề vì thật khó 
Dày công quết chả miệng phì phò. 

Lưu Xuân Cảnh – 29-02-2016


CHỜ DUYÊN 

Chờ ai để úa lá trầu vàng 
Rộn rã xuân thì tủi nặng mang 
Nguyệt Lão vô tình đưa tản mạn 
Ông Tơ cố ý đẩy lan tràn 
Giao bôi ước mãi mà không đến 
Hợp cẩn mong hoài vẫn chẳng sang 
Đấng tạo trêu ngươi ghen yếm thắm 
Trăm năm ngóng đợi cựa chim bàng. 

Lưu Xuân Cảnh – 29-02-2016


VỊNH CON GIÒI 

Thân mềm trú ngụ chốn tanh hôi 
Tởm lợm khi trông thấy lũ giòi 
Cả bọn lều bều trong vũng thối 
Toàn bầy lúc nhúc giữa vùng ôi 
Nhiều đầu chẳng rõ đâu đường lối 
Lắm xác không rành được ngõ ngôi 
Rúc rỉa tan tành nơi nhức nhối 
Ghê người sởn gáy loại loi nhoi. 

Lưu Xuân Cảnh – 28-02-2016


VỊNH CÂY CẦU 

Rộng hẹp dài to cũng lưỡng đầu 
Bên nầy phía nọ cách xa nhau 
Chân người dẫm đạp đâu đau xót? 
Cũng bởi vô hồn trí lợn trâu. 

Lưu Xuân Cảnh – 27-02-2016


HƯƠNG DỦ DẺ 

Ngưng chiều chạng vạng thoảng hương bay 
Giấu dáng trưng mùi thúc giục đây! 
Vạch lá chen giành trong bụi rậm 
Đè thân lấn giật giữa lùm dày 
Thiên nhiên gửi tặng bao nồng thắm 
Tạo hóa đem về những ngất ngây 
Dủ dẻ ngày xưa tình đọng lắng 
Miên man ký ức chẳng hao gầy! 

Lưu Xuân Cảnh – 27-02-2016


MĂNG TRE 

Trồi lên cạnh lão đã tinh đời 
Cố lách tìm đường để được ngoi 
Bọc bởi mo nang che dáng gậy 
Bao bằng lá bẹ giấu hình roi 
Chờ khi đủ nhánh là thay chỗ 
Đợi lúc đầy cành sẽ thế ngôi 
Măng mọc tre tàn luôn phải lẽ 
Nhưng mà ruột mãi trống không thôi! 

Lưu Xuân Cảnh - 26-02-2016

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016



XÓM KHÔNG CHỒNG 

Quê hương có những xóm không chồng 
Ở khắp ba miền lại rất đông 
Tuổi trẻ lên non hoài mạng sống 
Đời già xuống biển phí tơ hồng 
Vì xa gái sắc đành bơi sõng 
Bởi cách trai tài phải lội sông 
Trách phận than thân từng lóng nhóng 
Ông tơ chết tiệt nỡ cam lòng ... 

Lưu Xuân Cảnh – 25-02-2016


ĐÈO CÙ MÔNG 

Cù Mông dốc đứng bấu tay trèo 
Núi dựng giăng mù bám đá leo 
Cua ngặt lòng nôn mồm í éo 
Trườn gay dế * bại miệng ì xèo 
Thung xa trắng nõn khi sương kéo 
Hố sát đen ngòm lúc tối đeo 
Nước rặc khe phơi bìm đứng héo 
Lên đồi xuống lũng đúng là teo! 

Lưu Xuân Cảnh – 24-02-2016 
------- 
* Bắp vế đọc theo âm địa phương


NHỚ SAY 

Sực tỉnh bình tâm ngán sự đời 
Vui buồn sướng khổ rượu đều chơi 
Trên mây chẳng nhận bao điều tiếng 
Dưới đất không thu những điêu lời 
Lắm lượt u mê mà cợt nhả 
Đôi lần dại dột lại đùa lơi 
Suy ra khó tránh vì lôi kéo 
Ngẫm kỹ đừng nên trách tại trời! 

Lưu Xuân Cảnh – 24-02-2016


TÌNH THẦY 

Tròn đời gắn bó nghiệp đò đưa 
Những chuyến thành công nghĩa trọn vừa 
Lắm lượt tròng trành không ánh lửa 
Nhiều lần lắt lẻo chẳng chiều trưa 
Vui buồn với chữ... dù nghiêng ngửa 
Sướng khổ cùng câu... dẫu nặng thừa 
Dốc cả tim lòng bao chất chứa 
Mong chờ lớp trẻ nối tình xưa. 

Lưu Xuân Cảnh – 23-02-2016


THIẾU CHỮ ĐỀ THƠ 

Cố nặn cho ra chữ giải sầu 
Nhưng mà cứ tịt hỏi do đâu? 
Đêm khuya chẳng ngủ tìm câu cạn 
Sáng trễ không làm kiếm ý sâu 
Bởi ngặt cho nên người mệt trí 
Vì gay phải thế kẻ ê đầu 
Tràn trề ý tứ khi tâm tịnh 
Cảm nỗi nhân tình sẽ được lâu. 

Lưu Xuân Cảnh – 23-02-2016


Thơ thể YẾT HẬU 

LỄ HỘI 

Bày nhiều lễ hội to 
Tốn mấy cũng reo hò 
Đất nước còn nghèo khó 
Lo! 

** 
GIÀNH LỘC 

Vài ba chiếc lá thôi 
Lắm kẻ sấn tay thoi 
Đấm đá la inh ỏi 
Ôi! 

*** 
NGƯỜI NGHÈO 

Dăm đồng kiếm chẳng ra 
Cực bám mãi không tha 
Dáng dấp luôn tơi tả 
Ha! 

Lưu Xuân Cảnh – 21-02-2016


NỖI LO 

Xuống lá thôi xanh bởi tố hàn 
Bao ngày cặm cụi mấy gian nan 
Vì cò đạp dẫm sao lành lặn 
Bởi chuột băm vằm phải nát tan 
Ngóng đợi không thành nhiều chán ngán 
Chờ mong chẳng được lắm phàn nàn 
No lòng ấm dạ nhờ nông sản 
Mất trắng mùa nầy biết thở than? 

Lưu Xuân Cảnh – 20-02-2016


CŨNG LŨ HÙM BEO 

Vạn kiếp mong giành chúa chốn lâm 
Hùm beo sư tử dễ gì lầm 
Cùng loài ăn thịt luôn chung bát 
Cũng giống nằm rừng mãi chạ mâm 
Đã rõ mưu sâu lừa lãng trí 
Đà rành chước hiểm phỉnh lơ tâm 
Nhưng mà đáng trách phường xôi thịt 
Muốn chén cành hông thích nói thầm… 

Lưu Xuân Cảnh – 19-02-2016


CHỜ TẾT 

Chồi non lộc biếc nhộn muôn nhà 
Có kẻ ngồi chờ tết chẳng qua 
Đất khách chiều rơi sương xói dạ 
Quê người tối rụng gió mòn da 
Mây bay chuyển giúp tình nơi lạ 
Nước chảy mang giùm nghĩa chốn xa 
Giữ trọn ân tình dù vất vả 
Giao thừa mộng mị chập chờn hoa. 

Lưu Xuân Cảnh – 16-02-201

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016



MỪNG XUÂN 

Muôn dân gắn bó sắc da vàng 
Rộn rã câu hò tiếng hát vang 
Gạo trắng chày khua trong cối gỗ 
Cơm thơm khói bốc giữa nia sàng 
Sơn hà đẹp đẽ nhờ tu bổ 
Tổ quốc an lành được chỉnh trang 
Hớn hở vui xuân mừng đất nước 
Năm châu bốn biển sánh ngang hàng. 

Lưu Xuân Cảnh - 16-02-2016


TÌNH XUÂN 
(Lộc Lư) 

1. 
Chín chục ngày xuân chẳng mấy dài 
Bao điều hứa hẹn đợi chờ mai 
Trời yên bát ngát hoa cười mãi 
Đất tịnh mênh mông bướm lượn hoài 
Đẹp đẽ quê hương nhiều lẽ phải 
Tươi xinh đất nước lắm anh tài 
Mừng vui chuyện vãn câu thành bại 
Gặp gỡ sum vầy khó nhạt phai. 

2. 
Tươi đào thắm cúc rực hoa mai 
Chín chục ngày xuân chẳng mấy dài 
Ước được hương thơm còn đó mãi 
Mơ ngưng sắc đậm giữ đây hoài 
Già mừng tuổi hạc nhiều con cháu 
Trẻ chuộng công danh lắm lộc tài 
Tết đến nồng nàn khi vững chãi 
Vun tình đắp nghĩa chẳng hề phai. 

3. 
Kỷ niệm xa xưa vẫn nhớ hoài 
Bây giờ ngóng đợi được còn mai 
Hai mươi tuổi trẻ vừa qua dại 
Chín chục ngày xuân chẳng mấy dài 
Sắc đổi hoa tàn chi phú quý? 
Màu thay lá rụng hỏi tiền tài? 
Nâng ly chúc tụng tình nồng ấm 
Gắng giữ sum vầy chớ để phai. 

4. 
Mừng vui cháu Lạc sản danh tài 
Thích thú con Hồng hiếu chẳng phai 
Lớp trước ngoan cường xua ảm đạm 
Đời này dũng cảm thắp bừng mai 
Ba hôm lễ tết đâu đà đủ 
Chín chục ngày xuân chẳng mấy dài 
Đốt nén hương trầm dâng Tổ phụ 
Thành tâm kính cẩn dạ ghi hoài. 

5. 
Mãi khắc vào lòng chẳng thể phai 
Tôn thờ hiếu kính tới đời mai 
Vang danh đất Việt luôn ghi nhớ 
Rạng tiếng trời Nam vẫn giữ hoài 
Mỹ tục ngàn năm nhằm thịnh trí 
Thuần phong vạn thuở để hưng tài 
Mưa sa gió táp năm dồn lại 
Chín chục ngày xuân chẳng mấy dài. 

Lưu Xuân Cảnh - 12-02-2016


KIẾP HOA 

Lắm sắc nhiều bông rực mấy hồi? 
Khi tàn cánh rụng quý hay thôi? 
Trên cao chễm chệ nào không thối? 
Dưới thấp chình ình liệu có hôi? 
Bé nhỏ bay hương ong vẫn tới? 
To cao rải độc bướm đâu giồi? 
Sinh ra phải thế tình hay tội? 
Xấu đẹp ai đành cợt lả lơi? 

Lưu Xuân Cảnh - 11-02-2016


XUÂN ĐẾN 

Hương xuân phảng phất giữa lưng trời 
Rạo rực trong lòng những thú chơi 
Nụ lá nâng niu ngàn sắc đậm 
Hoa mầm ấp ủ triệu màu tươi 
Tò he lặng nín bàn tay nặn 
Trống bỏi kêu tum tấm giấy bồi * 
Đối đỏ không còn bao kẻ chuộng 
Bây giờ chắng thấy cánh cung vôi!** 
---- 
* Tiểu vận 
** Khi sửa soạn đón tết người ta trồng cây nêu cùng với cung tên bằng vôi trắng vẽ trước cửa nhà để "trừ ma quỷ". 
________________()_________________ 

XUÂN THÌ 

Căng đầy sức sống giữa bao la 
Nhộn nhịp hân hoan phủ lấp già 
Vạn vật thay nhanh hình với bóng 
Muôn loài bỏ vội dáng cùng da 
Xuân đà níu giữ thời ong bướm 
Tết đã mang về thuở lá hoa 
Chẳng tiếc ngày vơi lòng rộn rã 
Không buồn tháng tận tuổi đời qua. 
________________()_________________ 

XUÂN ĐI 

Rơi hoa rụng lá, đã thay mùa 
Trời đất quay vòng nắng lại mưa 
Được tuổi mừng vui còn luyến tiếc 
Thêm tuần thích thú muốn dây dưa 
Trần đời lộc nở khi xuân đến 
Cõi thế người tàn lúc tết đưa 
Tạo hóa công bằng nên sắp sẵn 
Ưu tư khổ ải, mấy cho vừa! 

Lưu Xuân Cảnh - 09-02-2016






RƯỢU TẾT 

Chén tạc mời nhau ấm cội nguồn 
Chung thù chúc phúc gắn bà con 
Nồng nàn ý nghĩa trong phường hội 
Thắm thiết ân tình giữa xóm thôn 
Vế nảy người già trao ý đẹp 
Đùi rung kẻ trẻ tiếp câu giòn 
Ngày xuân kính rượu thay lời ước 
Mỹ tục xưa nay vẫn mãi còn. 

Lưu Xuân Cảnh - 08-02-2016




Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016



TẾT 

Mang về một giỏ hoa 
Dọn Tết để vui nhà 
Chẳng phải loài vương giả 
Mà ai cũng hít hà! 

Lưu Xuân Cảnh - 06-02-2016


XUÂN VÀ THƠ 

Tình thơ xướng họa thỏa trong lòng 
Nắng tỏa xanh trời đẹp vạn bông 
Đón tết lời trao thay nghĩa trọng 
Mừng xuân ý gửi thế tình hồng 
Người xa vẫn đợi tâm luôn ngóng 
Kẻ lạ còn chờ dạ mãi trông 
Phúc thọ khang an đầy sức sống 
Tình thơ xướng họa thỏa trong lòng. 

Lưu Xuân Cảnh - 06-02-2016


XỈN 

Vì vui chuốt khổ xác thân đừ 
Phải cố cho nên mặt méo nhừ 
Chục chổng tê tê mồm ấm ứ 
Mười chung dại dại mắt lừ khừ 
Dang chân gắng sức lê thân bự 
Duỗi cẳng gồng mình lết xác hư 
Trật ngõ thều thào: sao thế hử? 
Người đâu cửa đóng chẳng ai ừ. 

Lưu Xuân Cảnh – 02.02.2016


TÁO CHẦU TRỜI 

Hăm ba các táo đáo thiên đình 
Hạ giới điều gì lão cũng tinh... 
Tấu đúng thì e lòi đáy chĩnh 
Tâu sai lại ngại ló đuôi chình 
Bòn tiền dưỡng trẻ bao thằng lĩnh? 
Rút của nuôi già mấy đứa rinh? 
Đất nước oằn lưng ai kẻ thịnh? 
Sơn hà quặt quẹo mãi làm thinh! 

Lưu Xuân Cảnh – 31.01.2016