Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016



BẬN BỊU 

Ít viết vì nay bận lắm rồi! 
Học hành, kèm cặp với vui chơi 
Người quen biết rõ còn lui tới 
Kẻ lạ đâu hay đã đổi dời 
Nhắn gửi anh em đừng nghĩ ngợi 
Thanh cần bạn hữu chớ săm soi 
Qua hè được rãnh thôi mong đợi 
Gặp gỡ, giao lưu hớn hở cười. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.6.2016 






BỨC TRANH TẠO HÓA 

Cát nổi ven bờ cũng tựa em 
Vừa nhìn đã thấy ló rêu êm 
Lơ thơ một bụi bao anh ngắm 
Thưa thớt vài hàng mấy chú xem 
Kiếm chữ xa gần vì cũng muốn... 
Tìm câu úp mở bởi đang thèm... 
Thi nhân tả thực thì khô cứng 
Mượn lối ngoa ngôn, đá hóa mềm. 

Lưu Xuân Cảnh – 28.6.2016 





NIỀM TIN 

Rực nắng lên rồi lạnh sẽ tan 
Còn đâu rét buốt phủ cơ hàn! 
Qua cơn bĩ cực âm u tản 
Thoát nỗi điêu linh vắng vẻ tàn 
Gắng đợi tương lai đừng chán ngán 
Chờ mong hạnh phúc chớ phàn nàn 
Biển đông trái khoáy dù khô cạn 
Đạo nghĩa chân thành vẫn chứa chan. 

Lưu Xuân Cảnh – 27.6.2016 





HY VỌNG 

Được nghỉ về hè cháu với ông 
Vui nhiều lại khó để ngồi không 
Ban mai đố chữ, lo chăm học 
Buổi tối tìm câu, mộng hóa rồng 
Giải toán vio...* đâu chịu bỏ 
Làm văn Tiếng Việt phải thành công 
Tương lai gửi cả vào hy vọng... 
Rạng rỡ danh gia đẹp giống dòng. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.6.2016 
--- 
*Violympic 





CẢM CHIỀU 

Vạt nắng nghiêng dài đổ bóng cây 
Đàn chim ríu rít gọi tìm bầy 
Lao xao khóm trúc cành run rẩy 
Thất thểu hàng tùng nhánh lắt lay 
Giữa khoảng trời xa đôi cánh vẫy 
Trên vùng biển rộng một mình bay 
Bôn ba hồ hải bao la vậy! 
Mấy kẻ tinh tường biết dở hay? 

Lưu Xuân Cảnh – 22.6.2016 




Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016



NGHĨA PHU THÊ 

Tơ hồng Nguyệt Lão kết phu thê 
Gắn bó cùng nhau giữ hẹn thề 
Tóc bạc da mồi tình vẫn kế 
Răng long gối mỏi nghĩa luôn kề 
Ngàn năm tạo vật còn bồng bế 
Một kiếp con người cố chở che 
Nát ngọc tan vàng không biến chế 
Thủy chung sau trước vẹn tư bề. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.6.2016 






VUI HÈ 

Cháu được về ông mấy tháng hè 
Câu lời rôm rả tựa đàn ve 
Ra vườn chạy nhảy xem giun, dế 
Xuống bãi chơi đùa ngắm vịt, dê 
Bóng phủ “ăn quan”* bên gốc khế 
Che tàn “đánh đáo”* cạnh hàng me 
Cùng vui gợi nhớ thời con trẻ 
“Thả đỉa ba ba, chấm muối mè”*. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.6.2016 
--- 
*Những trò chơi dân gian. 


VÌ MÊ 

Ngày đêm bất kể dẫu lu bù... 
Có đá thì dòm bỏ cả bu 
Rối việc quên ăn thêm ngái ngủ 
Vì mê ráng chịu cái lưng gù. 

Lưu Xuân Cảnh – 16.6.2016


TRÒ CHƠI BÓNG ĐÁ 
Độc vận - Nđt 

Vần chân quả bóng lại lăn tròn 
Mở trận tranh hùng lão hóa non 
Những nẻo hô hào, mong nhận đón 
Nhiều nơi cổ vũ, giấu chui lòn 
Giành đâu dễ được mà tung ngón, 
Cướp đã nên gì bị chửi: Con…!? 
Giữa buổi bày binh người kén chọn 
Chừng thua mới hiểu mộng không còn. 

Lưu Xuân Cảnh – 16.6.2016 






NGHỊCH LÝ 

Một lũ cùng chơi thuở ở truồng 
Làm nên, mỗi đứa lại riêng đường 
Vào nơi rác rưởi em tăm tối 
Xuống chốn bèo rơm mỗ chán chường 
Dạo ấy nhiều thằng đù rõ mặt 
Bây giờ lắm kẻ ngố lên hương 
Nhà cao cửa rộng danh vang khắp 
Mọt nước, sâu dân nỗi đoạn trường. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.6.2016 






BẾN HẸN 

Bãi dọc dòng sông rợp bóng dừa 
Đong đầy kỷ niệm thuở ngày xưa 
Tan trường đợi bạn bên bờ dứa 
Hết học chờ em cạnh gốc cừa 
Giận dỗi hôm nào quên chuyện hứa 
Thương sao bữa nọ mắc câu lừa 
Chiều nay trở lại đâu còn nữa! 
Nặng trĩu bên lòng, ướt lạnh mưa. 

Lưu Xuân Cảnh – 11.6.2016 




Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016



SỞ THÚ 

Nơi này có đủ các loài nuôi 
Dưới biển, trên rừng chỉ để vui 
Lũ rắn hoang mang tìm cách dũi 
Bầy voi lo sợ kiếm đường lùi 
Hùm thiêng thất thế đành chui nhủi 
Hổ dữ sa cơ phải ngậm ngùi 
Cũi sắt lồng tre thân lủi thủi 
Chuồng nào thú ấy đã lòi đuôi. 

Lưu Xuân Cảnh – 09.6.2016 



NHIÊU KHÊ 

Dối trá lọc lừa chuyện thấy ghê! 
Vì chưng muốn sống phải hành nghề? 
Bao thằng chẳng học mong chờ thế 
Lắm đứa không tiền đợi ngóng thuê 
Chiếm đoạt nơi ngồi bày đủ kế 
Phân tranh chỗ đứng vẽ nhiều bề 
Làm ra của quý thì treo trễ 
Nhậu nhẹt chơi bời hết ngõ chê! 

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2016 



ĐẦU TRÂU MẶT NGỰA 

Xu thời lắm kẻ nịnh tung hô 
Thất thế ra rìa hết lọng, ô 
Mấy lão hay rằng kề miệng hố! 
Bao ông biết được sát bờ hồ? 
Sa chân vực thẳm thân cầm cố 
Mất chức lao tù xác báo cô 
Một lũ đầu trâu phường khả ố 
Cáo chung mặt ngựa bọn hung đồ. 

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2016 


VỊNH CÁI DÙ 

Chui đầu tránh nắng lẫn che mưa 
Xếp lại cầm tay chỉ đánh lừa 
Đuổi chó khi nhà ran tiếng sủa 
Xua gà lúc ngõ vắng lời thưa 
Thân to vững bóng, nơi nương tựa 
Xác nhỏ nghiêng hình, chốn đẩy đưa 
Bám cán ôm đồm người chọn lựa 
Ô dù lắm kẻ thích a dua. 

Lưu Xuân Cảnh – 05.6.2016 


PHÙ DU 

Sinh ra chốc lát cũng xong phần 
Rũ cánh theo đèn ở góc sân 
Bé nhỏ không ai dòm có thấy, 
Tí hon chẳng kẻ ngó nào cần? 
Thân tan trộn trạo vùi trong đất 
Xác rữa lăn nhào lẫn dưới chân 
Chỉ thoảng phù du rồi biến mất 
Thì xin chớ khổ ải thêm lần. 

Lưu Xuân Cảnh – 01.6.2016