Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016



CÂY MAI XỨ NẪU 

Xứ Nẫu mai vàng gửi đến đây 
Qua bao nắng bụi cánh hơi gầy 
Đài xanh ủ nhựa chờ xuân tết 
Nụ biếc ươm chồi hẹn mái tây 
Vẫn nhớ quê hương luôn níu cội 
Còn thương gốc rễ mãi chung bầy 
Dù xa xứ sở màu luôn thắm 
Dẫu phố ồn ào chẳng nhiễm lây. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.7.2016 



Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016



KIẾP TẰM 

Con tằm mệt nhọc nhả ra tơ 
Thoát kiếp thành ngài được nhởn nhơ 
Ở kén tù mù đâu biết sợ 
Ra đời sáng sủa mới âu lo 
Che mình đợi dịp thay thân ố 
Giấu xác chờ thời đổi phận thô 
Rút ruột trao đời bao thống khổ 
Xong phần cũng biệt chốn hư vô. 

Lưu Xuân Cảnh – 27.7.2016 





MỪNG ĐÃ QUA NGÀY 

Vui khi bóng xế ngả sang chiều 
Với bạn cùng bè đỡ quạnh hiu. 
Chữ nghĩa trao bày cho thỏa thích 
Câu từ gửi gắm khỏi buồn thiu 
Thời gian giảm thiểu thì luôn ít 
Tuổi tác tăng thêm có mãi nhiều! 
Qua được ngày nào hay bữa đó 
Mong gì hơn nữa! Sống bao nhiêu? 

Lưu Xuân Cảnh – 26.7.2016 






PHU KÉO NGÀY XƯA 

Lưng còng kéo chạy cực ông, cha 
Cũng phận làm người đổ sức ra 
Nặng nhọc xe quay nhiều vất vả 
Tròng trành mặt vểnh lắm kiêu ngoa 
Trên nhàn bóng lộn giày da thả 
Dưới mệt đen thui gót ngón chà 
Nắng bụi, mưa bùn chân vấp đá 
Xưa buồn khổ ải đã trôi qua. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.7.2016 





NGHĨ VỀ EM 

Thu vàng lại nghĩ nhớ về em 
Buổi ấy heo may nguyệt ghé thềm 
Mạng nhện giăng tơ chùng lại thẳng 
Côn trùng tấu nhạc nhặt rồi êm 
Đèn khuya bấc lụn buồn không ngớt 
Nến tối tim tàn tiếc vẫn thêm 
Đã cách bao mùa trông chửa gặp 
Còn vương dáng dấp nét duyên hiền. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.7.2016


HOA TÍ NGỌ 

Khiêm nhường chỉ nở lúc gần trưa 
Tí ngọ, mười giờ được chuộng ưa 
Nắng đẹp bung đài khoe dáng mảnh 
Mây mù khép cánh giấu cành thưa 
Không hương bướm vẫn đùa bay nghịch 
Chẳng mật ong luôn giỡn đậu bừa 
Sắc tím xao lòng người ái mộ 
Sang chiều héo rũ, tiếc ngày xưa. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.7.2016 





NẶNG NỢ 

Đong đầy kỷ niệm thuở ngày thơ 
Đọng mãi trong tâm chẳng thể mờ 
Tiếng mẹ ru hời lòng mãi nhớ 
Lời thầy dạy bảo dạ luôn mơ 
Công danh phố xá lo dang dở 
Ước vọng thị thành ngại lửng lơ 
Chốn cũ quay về còn nặng nợ 
Chưa từng khôn lớn, vẫn ngu ngơ. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.7.2016 

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016



NGẪM SỰ NƯỚC NON 

Nhìn xa ngẫm sự nước non còn ... 
Hỏi phải làm gì để cháu con ... 
Nếu chẳng lo gìn thì đội nón ... 
Bằng như mặc kệ phải ăn hòn ... 
Tương lai tối mịt nhưng rồi cứ ... 
Quá khứ mù mờ lại cũng luôn ... 
Mấy kẻ anh hùng dâng hiến trọn ... 
Nhiều tay nịnh bợ vẫn chui lòn … 

Lưu Xuân Cảnh – 18.7.2016


THẾ GIỚI CÔNG MINH 

Quân Tàu muốn chiếm cả trời đông 
Thế giới công minh chớ có hòng! 
Chín đoạn không còn muôn nẻo thoáng 
Lưỡi bò chẳng có vạn đường thông 
Quan tòa phán xử theo điều luật 
Trung Quốc kêu gào bám đảo sông 
Bành trướng co vòi con bạch tuộc 
Mau chân trốn chạy lủi như còng. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.7.2016


XAO ĐỘNG 

Giữa nắng mùa hè lại nhớ đông 
Tan bèo biết có tụ cùng không? 
Bao lần lá úa, lan rời cọng 
Mấy độ xuân tàn, thọ rụng bông 
Khắc khoải đêm ngày chưa tỉnh mộng 
Bâng khuâng tối sớm chửa nguôi lòng 
Trời chiều nổi gió tâm xao động 
Lặng lẽ nhìn xa nước lệch dòng. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.7.2016 





TIẾNG RƠI 

Tiếng “bốp” nghe đau kẻ mắt mù 
Sao người lại nỡ ném đồng xu! 
Dù không thấy rõ nhưng đâu mụ 
Dẫu chẳng nhìn rành có phải ngu!? 
Chớ nghĩ ăn mày thì trí lú 
Đừng suy bị gậy sẽ tâm đù 
Sa cơ chấp nhận thân tàn rũ 
Lỡ vận cho nên chịu khặc khừ. 

Lưu Xuân Cảnh – 10.7.2016 





KHÓ QUÊN 

Chân dồn bước vội sớm tinh mơ 
Nhớ buổi làm đồng thuở ấu thơ 
Ách vác lùa trâu ra ruộng rộc 
Nôm đeo chụp cá móc cua bờ 
Bùn vương tận tóc đầu không mũ 
Nước ngập ngang quần cổ chẳng tơi 
Bấu víu nương nhờ nơi gốc rạ 
Sao quên khó nhọc tới bây giờ. 

Lưu Xuân Cảnh – 05.7.2016