Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016



NGƯỢC
(Trào lộng)

Nước ngập trôi trời sống chẳng tim
Gà què bắt cáo lủi trôn kim
Lông tơ, cỏ bấc thì chìm nghỉm
Cá lội trên rừng đớp mỏ chim.

Lưu Xuân Cảnh – 31.12.2016




Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016



MONG VUI 
(Thtk)

KHỈ mạt thời nên chịu bước lùi
ĐI về núi rậm kiếm lùm chui
GÀ kia tới lượt mong đừng chúi
ĐẾN đấy thay phiên giữ chớ vùi
XUÂN cựu nhân gian chi cạn túi
TÌNH tân thế thái né trơ cùi
NỞ mào, cứng cựa xua tan tủi
DẬU LẠI, THÂN CHUỒN ĐẤT NƯỚC VUI.

Lưu Xuân Cảnh – 30.12.2016





HOA HUỆ * 

Sắc trắng tinh khôi đoá huệ lành 
Hương thơm quyến rũ đọng chân thành 
Lang bang giữa tối miền mông quạnh 
Bảng lảng bên chiều nẻo vắng tanh 
Gợi tủi chia ly vùi óng ánh 
Khơi buồn cách biệt níu mong manh
Gìn trinh giữ tiết trong thân mảnh 
Rã nhuỵ khô đài vẫn xứng danh.

Lưu Xuân Cảnh – 30.12.2016
---
* Huệ hay còn gọi là dạ lai hương (thơm ban đêm) hoặc vũ lai hương (thơm lúc mưa), là một loài hoa đặc biệt, nở về đêm, có khả năng tỏa hương về ban đêm với mùi hương ngào ngạt. Ở Việt Nam, hoa huệ dùng để cắm trong các dịp cúng, lễ, còn gọi là huệ ta, để phân biệt với hoa huệ trong bức tranh nổi tiếng "Thiếu nữ bên hoa huệ" là huệ tây (Lilium longiflorum), hay còn gọi là hoa loa kèn.





HẦU VƯƠNG (THTK)

KHỈ kia mất chức sẽ suy tàn
BIỆT chỗ ngai cao hết nói càn 
CUNG cách hôn quân người oán hận
HẦU làm lãnh chúa kẻ kêu than
THÂN bày nhảy ghế rồi gom nhận
VƯỢN chịu lui rừng hết vác mang
XÁM cũ trông chờ tân đổi phận!
GÀ XA XÓ DẬU HƯỞNG KÊ VÀNG.

Lưu Xuân Cảnh – 28.12.2016





ĐẸP TÌNH XUÂN

Tàn đông, kết thúc một hành trình
Đón chúa xuân về cảnh đẹp xinh
Ấp ủ mầm xanh tràn nhựa sống
Nâng niu nụ biếc đượm ân tình
Sum vầy thiên hạ mừng yên ổn
Gắn kết muôn dân hưởng thái bình
Góp sức chung lòng bồi xứ sở
San nghèo, sớt khổ đắp văn minh.

Lưu Xuân Cảnh – 28.12.2016





CHIẾC NÓN

Nhờ người kết lá tạo nên danh
Chởm nhọn thân tròn nét mỏng manh
Thiên hạ chui đầu xua nắng hảnh
Muôn dân cắm cổ né mưa quành
Làm duyên lắm chị nhìn xinh bảnh 
Tạo dáng nhiều nàng ngắm mới toanh
Chiếc nón ân tình cùng ấm lạnh
Thuỷ chung gắn bó đến cời vành.

Lưu Xuân Cảnh – 27.12.2016





CỨNG CHÂN, ĐÙI

Mong cho Dũng Toản cứng chân, đùi
Chớ trách chi đời hãy cứ vui
Mỗi tối lần lưng xua khổ ải
Từng đêm nắn bụng đuổi bùi ngùi
Bơm rơi chuyện cũ, mình còn sống
Đạn nổ ngày xưa, bạn bị vùi
Số tuổi trời cho ai biết được
Tinh thần sảng khoái tiến đừng lui!

Lưu Xuân Cảnh – 26.12.2016





HƯƠNG THỊ

Bây giờ nhớ lại vẫn nôn nao
Trái thị ngày xưa khó thấy nào
Lủng lẳng trên cành lòng nhốn nháo
Thơm lừng dưới lá dạ xôn xao
Ru tình, gió gọi thì thầm bảo...
Tỏ ý, mùi lan lẩm nhẩm chào...
Giữ quả dành hương gìn độc đáo
Thương về kỷ niệm cõi chiêm bao.

Lưu Xuân Cảnh – 26.12.2016



Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016



BÒN 

Nhiều ngài rúc rỉa chẳng còn ma
Có thấu lời nguyền vọng cõi xa
Giữ đất dù đầu rơi xác rã
Gìn trời dẫu máu chảy thân sa
Tham ô sẽ phải trừ ngưng đã
Hối lộ thì nên triệt dứt đà
Đói rách dân nghèo bao vất vả
Còn bòn đến hết thịt xương da.

Lưu Xuân Cảnh – 25.12.2016





ƠN TRỜI

Ơn trời! Đức Chúa đoái nhân sinh
Rộng lượng bao dung bỏ tụng đình
Chỉ doạ, không truy phường láu lỉnh
Buông tha tội lỗi để yên bình.

Lưu Xuân Cảnh – 24.12.2016





TẠI TRỜI
(Tvn)

Lao đao thiếu hụt tại ông trời...?
Nước đóng chai mì gói ráng xơi!
Dựa dẫm qua ngày chờ nắng tới
Nương nhờ đoạn tháng tránh mưa rơi
Bao cơn lũ đến không ai đợi
Mấy nóc nhà đi chẳng kẻ mời
Ngập lụt gây nên nghèo đói bỡi... 
Lao đao thiếu hụt tại ông trời...?

Lưu Xuân Cảnh – 24.12.2016





XỬ GIAN
“Yết hậu”
*

KHỐN 

Coi thường quá, lũ ôn!
Việc chẳng giỏi ưa thồn
Rúc rỉa no rồi trốn
Khôn!
**

GIAN

Tiền dân mặc sức xài
Bất kể hoạ tương lai
Khối nợ công phình đại
Khai!
***

XỬ

Trốn chẳng phải là hay
Mai kia tóm được mày
Còn đâu đường để chạy
Đày!

Lưu Xuân Cảnh – 24.12.2016





ĐÓN TẾT 

Giá lạnh qua rồi tết lại sang 
Nhành mai nở rộ cánh hoa vàng 
Muôn nhà sum họp mừng sung túc 
Vạn ngõ mời chào chúc kiện khang 
Sắc đổi màu thay xuân gắn kết 
Tươi phô thắm diễn bướm chàng ràng
Trẻ già hớn hở vui năm mới 
Đất nước bình yên cảnh mỡ màng.

Lưu Xuân Cảnh – 22.12.2016





MAI 
“NĐT”

Giá lạnh trời đông cả chuỗi dài
Ươm mầm đợi nắng nở bừng mai
Mong gìn noãn đẹp bù tê tái
Để giữ hoa vàng đọng thái lai
Trổ rộ vườn xuân người đã ái
Bung trùm ngõ tết kẻ đà say
Dù khi nhuỵ úa danh còn mãi
Đọ với muôn loài chẳng dễ phai.

Lưu Xuân Cảnh – 22.12.2016





LO TẾT

Tết đến đang gần chẳng dính xu
Làm sao chạy bữa khỏi lăn cù
Nhà xiêu thóc ướt bao nhiêu đủ,
Mái đổ bò trôi mấy mức bù?
Đám lợn còn non đâu thứ thủ,
Bầy gà mới lớn lấy gì thu?
Rau màu ngập nước đà tàn rũ
Ruộng rẫy trơ xương gốc rễ xù.

Lưu Xuân Cảnh – 22.12.2016



Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016



LÃNG DU

Dõi mắt nhìn, xa tít lũng mù
Nghe buồn vọng lại thoảng lời ru 
Âm vang núi thẳm lan tràng hú
Tiếng động rừng già lặng bước thu
Thấp thoáng trong sương cành liễu rủ
Chao nghiêng trước gió cánh chim vù
Mây che khuất bóng người năm cũ 
Cứ mãi xuôi dòng nợ lãng du.

Lưu Xuân Cảnh – 21.12.2016





“THÍCH” VÀ “BÌNH” 

Quen nhiều bạn mới chốn trang “phây”
Chẳng rõ nông sâu lẫn khuyết đầy!
Ghép chữ làm thơ trao đến đấy
So vần hoạ đối gửi về đây
Người mau nhấn “thích” buông dòng chảy
Kẻ vội ghi “bình” thả gió bay
Thổ lộ tâm tình không bút giấy
Câu nhờ, ý mượn vút trời mây.

Lưu Xuân Cảnh – 20.12.2016





ĐÔNG 
“Yết hậu”

Lũ xói trôi nhà biết ở đâu
Làm gì để tái tạo nương dâu
Không cơm đói lả trời nào thấu
Rầu!


XUÂN
“Yết hậu”

Ủ nhựa ươm mầm đợi nắng đơm
Cho người hạt thóc được no cơm
Đào mai đã nụ hồng đà chớm
Thơm!


THU
“Yết hậu”

Biếc thẳm khung trời nỗi nhớ mang
Heo may động trúc ngỡ cung đàn
Chờ mong nước lặng mà ngao ngán
Than!


HẠ
“Yết hậu”

Khô cằn nứt nẻ cảnh đời quen
Réo mãi làm gì hỡi đỗ quyên
Hãy sống thanh tao đừng hổ thẹn
Sen!

Lưu Xuân Cảnh - 19.12.2016






NGHE MƯA 
(Vấn nghi)

Nghe mưa có bứt rứt can trường?
Biết bấy nhiêu người gội gió sương?
Mấy chỏm lều tranh chìm chệch hướng?
Bao ngôi biệt thự nổi sai đường?
Còn ai xót dạ lũ tràn chướng?
Hỏi kẻ đau lòng nước ngấm ương?
Nỗi cực dân nghèo sao vất vưởng?
Tìm đâu hạnh phúc giữa vô thường?

Lưu Xuân Cảnh – 18.12.2016





MẸ GÀ 

Mẹ gà nặng gánh việc nuôi con
Chẳng ngại tàn phai lẫn héo mòn
Phủ kín nâng niu bầy “chíp” mọn
Che tràn ấp ủ đám tơ non
Chân bươi kiếm hạt quên đau đớn
Miệng nếm chia mồi biết dở ngon
Giữ ó canh cầy luôn vẹn trọn 
Mẹ gà nặng gánh việc nuôi con.

Lưu Xuân Cảnh – 17.12.2016





MỪNG TUỔI SỚM

Tháng chạp kề gần tết đến nơi 
Cho thêm tuổi nữa cảm ơn trời 
Bình minh hửng nắng xa xôi đợi... 
Chạng vạng lù mù bứt rứt lơi... 
Bữa nọ tăng xông lo lẹ tới... 
Ngày kia huyết áp nghĩ mau rời...
Mai này rụng hết răng còn lợi 
Chẳng rõ khi nào sẽ bốc hơi?

Lưu Xuân Cảnh – 17.12.2016





MẤT TĂM

Lốc lịch vơi dần sắp hết năm
Đông tàn lại đón chúa xuân thăm
Hoa mai ấp nụ chờ khoe thắm
Nhuỵ cúc dồi hương đợi diễn đằm
Bạn trẻ bồn chồn tìm đích cắm
Người già vội vã chọn nơi găm
Vầng dương mọc lặn trời xa thẳm
Tối sớm rồi đời sẽ mất tăm.

Lưu Xuân Cảnh – 14.12.2016



Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016



CHẲNG XỨNG

Cách trở từ lâu ước một lần
Quay về chốn cũ gặp người ân 
Bao năm vất vả xa cô bạn
Những tháng cơ cầu biệt cố nhân
Sự nghiệp trêu ngươi lòng lấn cấn
Công danh cợt nhả dạ bần thần
Mong rồi chợt nghĩ cho thân phận 
Chẳng xứng tơ duyên chuyện nợ nần.

Lưu Xuân Cảnh – 13.12.2016





THÂN GIUN

Thu mình cuộn xác giấu thân trơn
Trốn dưới mùn rơm dám trách hờn
Kiếp mỏng đành im nào táo tợn
Đời mành phải nín có tranh hơn!
Không bày bởi họ thường ghê tởn
Chẳng lộ vì ai cũng gớm lờn
Xấu xí vùi thây che bợn nhợn
Nhưng mà xéo lắm cũng quằn cơn.

Lưu Xuân Cảnh – 12.12.2016





LÀM QUAN CẢ HỌ

Một đứa làm quan cả họ nhờ
Không còn chỗ trống có đâu mơ!
Bao phường mốc mũi như đồ dở
Lắm bọn trơn đầu giống thứ dơ
Cố vẽ nên hề che lớ ngớ 
Tham tô rõ rối giấu khù khờ
Mai kia mất chức sao ăn ở...?
Chết cũng vùi thây chốn bụi bờ.

Lưu Xuân Cảnh – 11.12.2016





HAI TÔ HỦ TIẾU

Anh mời mỗi bát phở thôi nhe!
Mỗ kính hai tô hủ tiếu nè
Kệ chuyện ai đòi người hỏi nhé
Dành phần tặng bạn cứ im re...

Lưu Xuân Cảnh – 11.12.2016





CÒN THIẾU 

Lõm bõm vui chơi dám múa rìu
Làm gì tránh khỏi bị người trêu!
Đang lo thủ phận xua chìm yểu
Đã tính câm mồm né trách kiêu
Viết chửa thành câu nên phải liệu
Bày chưa rõ ý cũng đành liều
Mênh mông chữ nghĩa tài còn thiếu
Ráng học tìm tòi được mỗi chiêu!

Lưu Xuân Cảnh – 11.12.2016





LÊN NƯƠNG 

Nay nhìn rẫy bắp trổ nhiều bông
Vẫn biệt tin ai giúp trỉa trồng
Đã hẹn hai mùa cùng chiếu chõng
Nhưng rồi tám vụ vẫn phòng không
Quên nơi núi thẳm xa tằm nhộng
Bỏ chốn rừng sâu cách két nhồng
Để tủi lòng người chiều chiếc bóng
Hoàng hôn phủ tím mũi cay nồng.

Lưu Xuân Cảnh – 10.12.2016



Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016



“Trời hỡi làm sao cho khỏi đói!
Gió trăng có sẵn làm sao ăn?”
(Có bản khác: Trời hỡi nhờ ai cho khỏi đói!)
Trích thơ Hàn Mặc Tử.
*
BIẾT LÀM SAO (Thtk)

TRỜI bày yểu mệnh một tài năng
HỠI đấng quyền uy nỡ cộc cằn
LÀM mất đùa mây cùng xóm đạo,
SAO còn giỡn sóng với làng văn?
CHO hờn phận bạc vần thơ nhớ
KHỎI trách thân tàn nấm mộ ngăn
ĐÓI cả trong mơ cùng cõi mộng
GIÓ TRĂNG CÓ SẴN LÀM SAO ĂN?

Lưu Xuân Cảnh – 09.12.2016





ĐAU ĐỜI

Mưa dầm nước ngập lụt nhiều nơi
Sướng khổ hùa theo chuyện đất trời
Biệt thự lầu cao vươn khó tới
Lều tranh mái thấp níu xa vời
Cơm ăn thiếu hụt người no hỡi!
Nước uống dư thừa kẻ đói ơi!
Muốn thoát gian nan, ôi diệu vợi
Bày chi nghịch cảnh để đau đời.

Lưu Xuân Cảnh – 08.12.2016





NGHIỆP GIÁO (Thể Lộc Lư)

1.
Chọn nghiệp trồng người thật vẻ vang
Nghề cao được sánh với khuôn vàng
Gìn tâm sáng suốt vì lèo lái (HT)
Giữ đức trong ngần bởi gánh mang
Giáo dục trò ngoan hưng đất nước
Nâng niu trẻ giỏi thịnh buôn làng
Dù bao khó khổ không nao núng
Lặng lẽ trao truyền nghĩa chứa chan.

2. 
Thanh tao đạo mạo sáng như vàng
Chọn nghiệp trồng người thật vẻ vang
Cẩn thận tôi rèn tâm gánh vác
Ân cần dạy dỗ trí đeo mang
Tình thương trải rộng luôn đầy ắp
Đạo đức nêu cao vẫn dịu dàng
Tính cách người thầy là mẫu mực
Bao đời vẫn quý trọng cao sang.

3.
Nhiệm vụ nặng nề đã nhận mang
Toàn tâm tận lực xứng ngôi hàng
Làm nghề dạy học chân cao quý
Chọn nghiệp trồng người thật vẻ vang
Chẳng chuộng phẩm hàm danh rạng rỡ 
Không cầu địa vị giá giàu sang
Người ta nể sợ sau vua chúa*
Trọng vọng tôn vinh khỏi phũ phàng.
---
* QUÂN, SƯ, PHỤ. Nhất Vua, nhì Thầy, thứ ba mới đến Cha 

4. 
Nhìn xa trông rộng đích son vàng
Hun đúc nhân tài đỉnh chói chang
Vững chí tô bồi sao xứng hạng 
Bền gan tôi luyện để ngang hàng 
Trao tình chuyển nghĩa cho thành đạt
Chọn nghiệp trồng người thật vẻ vang
Bến đỗ thuyền neo trò tiếp bước
Đường đời nẻo phúc lại thênh thang.

5. 
Cực nhọc nào kêu quyết sẵn sàng
Đương đầu vất vả cứ hiên ngang
Hoài mong khơi dậy tình yêu nước
Mãi ước nêu cao nghĩa mến làng
Vững dạ theo đường dù khó khổ
Bền lòng giữ hướng dẫu gian nan
Không hề tạc tượng ghi bia đá
Chọn nghiệp trồng người thật vẻ vang.

Lưu Xuân Cảnh – 07.12.2016





HỔNG GIỐNG

Rửa dạ thau lòng cũng khó thay! 
Che hơi xú uế thấy nhom gầy 
Xem hình cứ ngỡ là thân sậy 
Ngắm bóng thì nhầm tưởng cỏ may 
Thịt, mỡ ra đi lòi lộ đáy 
Da, xương ở lại ló phơi mày 
Sao mà béo ú nhờ chi vậy? 
Thử hỏi ăn gì hổng giống đây?

Lưu Xuân Cảnh – 06.12.2016



Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016



CỎ MAY

Ghim vào nỗi nhớ cỏ bông may
Chẳng thể nào quên những tháng ngày...
Dính chặt ngây thơ ưa chạy nhảy
Đeo bền vụng dại thích tung bay
Cùng người gỡ hạt vương trên váy
Với kẻ so tình đọng ở tay
Nghịch ngợm bờ mi kia hấp háy
Xao lòng buổi nọ có ai hay?

Lưu Xuân Cảnh – 05.12.2016





HẠNH PHÚC TIN YÊU

Trách giận chi em chớ dỗi hờn
Xin đừng trắc ẩn lỡ thề non
Thôi thì bởi đắm tình trao trọn
Cũng tại vì say nghĩa gửi tròn
Chút đỉnh sai hai nơi rẽ chốn
Vài phần trật một cặp phai son
Làm vui bỏ lỗi cho yên ổn
Hạnh phúc tin yêu tránh xói mòn.

Lưu Xuân Cảnh – 05.12.2016





ĐEN

Đi đêm nếu chẳng được soi đèn
Thiên hạ lò mò lấn với chen
Để được sinh tồn đành bọc kén
Mong cho sống sót phải quây kèn
Chui nơi ngõ hẹp thì trơ trẽn
Trốn chỗ hang cùng lại tối đen
Lắm kẻ lù mù quơ bạc nén
Khôn lanh sáng sủa vẫn thân quèn.

Lưu Xuân Cảnh – 05.12.2016