Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017



LÚC THANH NIÊN

Bây giờ lắm bữa bị đau rên
Dãi nắng dầm mưa giọng khản rền
Sốt sắng hôm nào suy chẳng tiện
Lề mề hiện tại tưởng không nên
Liêu xiêu ngượng ngập chân vòng kén
Tập tễnh thờ ơ gối cuộn kèn
Mệt mỏi xuôi chiều quên tráng kiện
Mơ màng lại nghĩ lúc thanh niên.

Lưu Xuân Cảnh _ 30-6-2017





GIA ĐÌNH

Người xưa tạo dựng cứ theo đà 
Cả tỉ “tế bào” được ngợi ca
Dạy dỗ con người xây đất nước
Bồi tô chí khí giữ sơn hà
Anh hùng mạnh mẽ nhờ nôi ấm
Hảo hán hiên ngang cậy gốc hoà
Lắng đọng thâm tình dòng máu thắm
Làm nên Tổ Quốc bởi bao nhà.

Lưu Xuân Cảnh _ 28-6-2017





THEO ĐÒI

Nòng nọc còn đuôi chửa trưởng thành
Theo đòi cũng muốn được làm anh...
Tung tăng thích rướn lên hùng mạnh 
Chạy chọt ưa trèo đến đỏ xanh 
Giữa buổi trời trong thì lóng lánh
Trong cơn bão nổi lại tròng trành
Không lường yếu sức mà tranh cạnh
Dẫu cố cho nhiều chỉ nhớt, tanh.

Lưu Xuân Cảnh _ 28-6-2017





MUỐN HƠN

Nổi tiếng bao người muốn trội hơn
Dù cho ngố lú vẫn ưa “đờn”
Thằng khùng cũng thích xoa đầu giỡn
Đứa trẻ không ưng nguýt mắt hờn
Những kẻ làng nhàng mong chức lớn 
Nhiều ông lỗi lạc ngán danh nhờn 
Trần gian lạ lẫm nhìn mà ớn
Cứ nhận mình tài giỏi hết trơn!

Lưu Xuân Cảnh _ 26-6-2017





@ ĐÊM ĐỘC ẨM
(Nđt)

Chén rượu thơm nồng đã ủ men
Ngồi đây đợi sáng dõi theo đèn
Xa người đối ẩm còn câu hẹn
Cách bạn thân tình bỏ chỗ chen
Trống trải mình ta sầu vẫn nghẹn
Trầm ngâm mỗi gọt tủi luôn chèn
Buồn tênh nghĩ ngợi tơ vò kén
Lại ngẩn ngơ tìm thấy cõi đen.

Lưu Xuân Cảnh _ 25-6-2017





@ ĐIẾU QUAN THAM
(Nđt)

Sang hèn lắm nẻo gập ghềnh trôi
Tiếc rẻ làm chi chuyện đã rồi!
Nở mặt ngai vàng xa ngõ tối
Nên hình lọng tía bỏ hàng ngôi
Không còn xạ bổng mà bay thối
Chẳng được hương tràn lại bốc hôi 
Vấp phải trầm luân đành lãnh tội 
Chui vào khám lạnh rã dần thôi.

Lưu Xuân Cảnh _ 24-6-2017



Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017



"Học đã sôi cơm nhưng chửa chín
Thi không ăn ớt thế mà cay"
(Trần Tế Xương)
*
HỌC VẸT (Thtk)

HỌC đòi giống vẹt tưởng rằng hay
ĐÃ dốt theo đuôi chán bọn này
SÔI máu khi tham soi tới đãy
CƠM chùa lúc đói lủm chìa tay
NHƯNG khôn cũng bị chui lồng bẫy
CHỬA dại thì sao mất chức thầy
CHÍN mọng đâu còn đeo chắc đấy
THI KHÔNG ĂN ỚT THẾ MÀ CAY!

Lưu Xuân Cảnh _ 17-6-2017





CHIÊM BAO

Mơ màng thấy được vút trời sao
Thoả ngắm non tiên với thưởng đào
Thượng Đế mời vô nghe giảng đạo
Thiên Lôi chặn lại hỏi xin hào
Ô hay! Tột đỉnh toàn ba xạo
Lạ nhỉ! Thiên đình chỉ bảnh bao
Cắc cớ lòi ra kho thất bảo
Hoàn hồn tỉnh mộng, khỏi cần trao!

Lưu Xuân Cảnh _ 17-6-2017





@ CHỐN CŨ BÂY GIỜ
(Nđt)

Ngõ vắng nhà hoang cỏ mọc đầy
Ngày xưa Tổ phụ sống nơi nầy
Bây giờ cội lớn còn ai nữa!
Thuở nọ cành non đã cháu bầy
Vẫn mộng thần tiên thời đỏ má
Hoài mơ sự tích buổi chung thầy
Lò than bếp củi luôn nồng đượm
Giậu đổ bìm leo khó giãi bày!

Lưu Xuân Cảnh _ 15-6-2017





CHẠNH LÒNG

Trong lành tĩnh lặng tiếng gà trưa
Gợi cảnh thanh bình một thuở xưa
Nắng chói oi nồng hoa lựu lửa
Nồm chao đỏng đảnh lá tàu dừa
Bên hiên thích thú đồng dao lựa
Cạnh võng say mê chuyện gã lừa
Vắng vẻ nao lòng cay mắt ứa...
Chìm sâu dĩ vãng nhớ khôn vừa.

Lưu Xuân Cảnh _ 13-6-2017





GIỮ NẾT

Chiếc gậy cầm tay đỡ tuổi già
Thương ngày sức trẻ đã xông pha
Nhiều hôm mỏi gối đành buông thả
Lắm buổi đau lưng phải gắng rà
Chống chọi thời gian cơ lão hóa
Đương đầu nắng gió bắp lùi xa
Mong sao vững bước đừng sa ngã
Đứng được tròn đời giữ nết na.

Lưu Xuân Cảnh _ 11-6-2017





ƯỚC GẶP NGƯỜI XƯA

Bậu vẫn mong chờ ở chốn đây
Dầu hao nguyệt khuyết cả đêm ngày
Thẫn thờ cứ nghĩ phong thư giấy
Ngơ ngẩn luôn tìm cái nắm tay
Lặng lẽ năm canh tình thức dậy
Bơ vơ sáu khắc nghĩa đong đầy
Hoài mơ ước gặp người xưa ấy
Huyễn mộng xa vời tựa khói mây!

Lưu Xuân Cảnh – 09.6.2017





XƯỚNG HOẠ THI ĐƯỜNG

Xướng hoạ Thi Đường quá xá hay!
Nhưng coi có chỗ lại bầy hầy
Sai vần ngứa nhột như đầu chấy
Mất đối đờ câm giống cú ngày
Tiểu vận phong yêu xem chán ngấy
Điệp từ hạt tất đọc khờ ngây
Chèn câu ép chữ nung cho cháy
Lọc lựa thâu đêm sớm lẫn chầy.

Lưu Xuân Cảnh – 09.6.2017





CHỈ CÒN DĨ VÃNG

Mong gì gặp lại tuổi hoa niên!
Đổi vẻ từ lâu thục nữ hiền
Vất vả theo đòi ôm mộng huyễn
Gian truân bám đuổi vướng mơ huyền
Tay bồng nách ẵm thôi chưng diện
Cổ cõng vai mang gánh luỵ phiền
Lạc nẻo đường quanh đời diễn biến
Chỉ còn dĩ vãng lẽ đương nhiên.

Lưu Xuân Cảnh – 09.6.2017





CÔNG CHÌ

Công to chặn xạ của tường chì
Chất độc không đường để thực thi...
Khổ nỗi tan mau vương lửa gí
Buồn thay nát lẹ đụng đèn xì
Mềm thân xám vỏ trông hơi dị
Nhão xác lam da ngó cũng kì
Để nhiễm vào người điều tối kị
Đồng kham lắm việc chẳng chây ỳ.

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2017





NHỚ BẠN

Mến bạn mong hoài mấy bữa nay
Rượu trà chẳng uống lấy gì say
Làm sao để gặp cùng tung tẩy
Chuyện vãn tâm tư được giãi bày.

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2017



Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017



GỖ LŨA

Thác gọt dòng xoi gỗ lũa thành
Trơ xương mốc thếch rể ra nhành
Người ưa thích thú nhiều khe cạnh
Kẻ khoái reo mừng lắm nọc nanh
Vốn loại vô hồn nhìn hoá thánh
Là tuồng bất trí ngắm nên tranh
Tiêu đời để lại vài ba nhánh
Cũng được nâng tầm rạng rỡ danh.

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2017





ĐỒNG VÀ CHÌ 

Chì khoe chì nặng hơn đồng 
Sao chì chẳng đúc nên cồng, nên chuông 
(Ca dao Việt Nam) 

Chỉ nặng! Ngàn xưa bản chất chì 
So đồng có xứng để mà thi? 
Da này sáng chói nào hoen rỉ 
Mặt nọ đen thui cứ mốc xì 
Đúc được chiêng cồng vang tiếng quý 
Làm nên mẫu tượng đứng uy nghi 
Khoe mình trọng lượng bày trò khỉ 
Có được gì đâu bởi sức ì. 

Lưu Xuân Cảnh – 07.6.2017 






QUÊ DỪA

Bình Định quê đây rợp bóng dừa
Che tàn mát rượi những hè trưa
Xơ đan nối võng người ngơi tựa
Bẹ bện che phên gió khỏi lùa 
Sáng đẹp cùng trăng tàu giỡn múa
Xanh rờn giữa nắng lá đu đưa
Trái lành ngọt nước đâu cần lựa
Chớ tưới vì công sẽ “uổng thừa”*.

Lưu Xuân Cảnh – 06.6.2017
---
* Ca dao:
Công đâu công uổng công thừa,
Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan.





HƯU

Về hưu rãnh việc quẩn quanh nhà
Cắt tỉa chăm trồng những loại hoa
Nở được dăm bông quên vất vả
An nhàn hạnh phúc thoả lòng ta.

Lưu Xuân Cảnh – 05.6.2017





TRẢ LỘC

Chăm trồng vị thuốc để dành thôi
Chủ đích phòng khi giúp ích đời
Mấy độ đông tàn xuân lại tới
Cây đền trả lộc bác Luu ơi!

Lưu Xuân Cảnh – 05.6.2017





@ LỜI CỦA CON
(Nđt)

Lòng đau vĩnh biệt cách bu hiền
Rũ phận xong đời xác chẳng yên
Dãi nắng thân người con phủ phục
Dầm sương dáng mẹ nỗi ưu phiền
Vòng hương đã đốt tro tàn lụi
Miếng mỡ như còn lửa rực chiên
Xót cảnh chia lìa ôi não nuột!
Buồn thương muốn được ở chung miền.

Lưu Xuân Cảnh – 05.6.2017





NHÂN-QUẢ

Luyện thép cơi lò cứ rấn ga
Không xem được mất nổ hơi phà
Từng tuôn chất độc ven bờ thả
Lại thải luồng hơi cạnh biển sà
Thấp cổ người dân dần hết cá
Mồm to lãnh đạo vẫn xây nhà
Bao nhiêu thứ rác nhân gây quả
Cháu chắc sau này phải chạy xa!

Lưu Xuân Cảnh – 04.6.2017





CHIA

Tình nam nghĩa bắc xót thương mà
Nhiệt độ tăng nhiều rát bỏng da
Ước được san chia phần nóng phả
Mong che bớt nắng đỡ thân ngà.

Lưu Xuân Cảnh – 04.6.2017





TÍM NHỚ BẰNG LĂNG

Mến sắc yêu màu tím đoá hoa
Khơi sầu dĩ vãng tận thời xa
Chia tay nhỏ cội chừng đôi tám
Gặp mặt to tàn quá sáu ba 
Cánh mỏng bay rơi như máu nhuộm
Đài xanh úa rụng tựa châu sa
Ngày đi chẳng dám tin quay lại
Bởi nghĩ nơi này có đợi ta!

Lưu Xuân Cảnh – 03.6.2017





HẢI ĐƯỜNG

Sắc đỏ mang tên đoá hải đường
Hoa như bẽn lẽn dáng khiêm nhường
Hằng ngày vẫn thắm xinh không tưởng
Mỗi bữa đều tươi đẹp khác thường
Chẳng sợ sương lùa hay gió chướng
Đâu sờn nắng dọi hoặc tai ương 
Đơn sơ mộc mạc nào khiên cưỡng 
Mang lại bình yên bỏ chán chường.

Lưu Xuân Cảnh – 02.6.2017





KHỔ

Vỡ đất trồng cây đợi trái nhiều
Làm khờ kết quả chẳng bao nhiêu!
Dừa sai giá mất đầu tiu nghỉu
Lợn rẻ tiền teo mặt ỉu xìu
Lục túi vài ngàn sao đủ liệu?
Moi hòm mấy chục lấy gì tiêu?
Lo ăn, nộp học, quà mừng biếu...
Thật khổ nông dân cực vạn điều...

Lưu Xuân Cảnh _ 31-5-2017