Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017



KÝ SINH

Đu đeo bấu víu sống tà tà
Mặc kệ cho người bạc phếch da
Cứ rúc tim gan chờ quỵ ngã
Luôn đào mạch máu đợi lìa xa
Tranh giành dưỡng chất cho nhanh lả
Chiếm lấy xuân thì để chóng sa
Đẻ lũ sinh bầy đông dữ quá
Bao giờ thoát được loại yêu ma?

Lưu Xuân Cảnh _ 31-7-2017





SOI MÌNH

Sương còn đọng hạt buổi ban mai
Đón ánh bình minh tuổi nối dài
Tóc trắng theo ngày đi khó lại
Da mồi để dấu tới đâu phai
Lần trang những chữ đà chiêm bái
Giở quyển bao hàng đã thoát thai
Đọc mấy lời vàng ta thấy dại
Không lường được quả báo tương lai.

Lưu Xuân Cảnh _ 28-7-2017




TÌNH CHUNG

DƯỚI trăng thổn thức những canh dài
GỐI lẻ cô phòng mãi đợi ai
TRẮNG nõn hoa quỳnh không đậu bướm 
TINH khôi đất thịt chẳng ươm lài
TÌNH xanh nụ noãn đang bung búp
CHỈ đỏ tơ hồng vẫn hẹn mai
MỘT ước bên người cho thoả nguyện
TRÊN ĐỜI ĐEN BẠC THÓI KHÔNG HAI.

Lưu Xuân Cảnh _ 27-7-2017





CHỜ

Chờ trong đợi sáng đã lâu ngày
Dạ héo tâm chùng mắt lệ cay
Nắng chẳng tươi màu luôn trốn chạy
Mưa không tốt đất mãi lưu đày
Mây còn kín phủ trời mơ đấy
Khói vẫn to che đất mộng nầy
Những tưởng qua đêm đời khác vậy
Nào ngờ bóng tối mịt mù vây.

Lưu Xuân Cảnh _ 26-7-2017





CHỜ BẠN

Ngắm cảnh trời thu bóng nguyệt mờ
Ngân từng điệu nhạc trỗi hồn tơ
Vườn khuya động lá êm chân thỏ
Ngõ tối khêu đèn rộn áng thơ
Gửi gắm tâm tình lời đã tỏ
Đổi trao ý tứ nghĩa không mờ
Hằng mong giữ lại... xin đừng bỏ
Dẫu biết mông lung vẫn đợi chờ.

Lưu Xuân Cảnh _ 24-7-2017





VIẾNG MỘ

Khói cuộn dòng tên mắt chị mờ
Chìm vào Tổ Quốc... tựa hồ mơ
Ngày đi gửi gắm nguyên trang vở
Lúc mất quay về nửa mảnh thơ
Xác thịt hoà trong từng vụn vỡ
Linh hồn níu chặt mỗi mành tơ
Tóc mai trắng bạc màu nhung nhớ
Nấm mộ nằm đây phách bụi bờ...!?

Lưu Xuân Cảnh _ 24-7-2017





THỨC 

Đầy vơi mỗi chén xót xa buồn
Bọt nổi chung trà tựa thác tuôn
Chát đắng bờ môi tình mấy cuộn
Cay ngòm cổ họng nghĩa vài khuôn
Hàn vi lắm kẻ nhìn lo cuốn 
Vinh hiển bao quân bám chẳng chuồn
Thức để soi mình dù tối muộn
Thề không nịnh nọt với chui luồn.

Lưu Xuân Cảnh _ 20-7-2017



Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017



VẮNG BẠN

Vắng bạn đêm nay độc ẩm trà
Nghe lòng sóng gợn tận miền xa
Vì đâu biệt dạng không tin trả
Tại đấy vô hình chẳng bóng qua 
Nguyệt rụng ao sâu chìm tiếng cá
Trăng treo ngọn rậm bỗng âm gà
Tàn canh nước nguội sương vờn má
Vẫn mộng bên người thật thiết tha.

Lưu Xuân Cảnh _ 20-7-2017





“Cán cân tạo hoá rơi đâu mất
Miệng túi càn khôn khép lại rồi”
Trích thơ Hồ Xuân Hương.
*
BỎ THÔI
(Thtk)

CÁN gãy dù sờn bỏ cả thôi
CÂN đo nặng nhẹ thí “con mồi”
TẠO ra lắm chuyện tham danh nổi
HOÁ được nhiều pha cướp ghế ngồi 
RƠI tỏm xuống mồ đồ giả dối
ĐÂU chờ đến huyệt bọn mồ côi
MẤT còn mặc xác vào tù tội
MIỆNG TÚI CÀN KHÔN KHÉP LẠI RỒI.

$$$

KHÉP LẠI 
(Thtk)

CÁN chính là quan buổi hiện thời
CÂN lường mới biết rõ tài “chơi”
TẠO ra vạn kế nhằm thu lợi
HOÁ được muôn phương để lấy lời 
RƠI hỏng lời vàng mồ mẹ bới
ĐÂU nên tiếng đức mả cha dời
MẤT tình bỏ nghĩa ai trông đợi?
MIỆNG TÚI CÀN KHÔN KHÉP LẠI RỒI.

Lưu Xuân Cảnh _ 18-7-2017





PHAI TÀN (Thtk)

MỘT ngày gió rụng cúc lìa ngôi
ĐOÁ thọ rơi đài cảnh lẻ đôi
HOA rữa tâm lòng đâu có cỗi
ĐỜI buồn ái nghĩa chớ hề côi
VỪA vin đã bỏ xa quê nội
CHỚM níu đà ngăn cách ngọn đồi
NỞ thắm tình yêu chờ tụ hội
VƯỜN CHIỀU CÁNH MỘNG ĐÃ TÀN TRÔI.

Lưu Xuân Cảnh _ 18-7-2017





TRỘM ĐÊM

Kêu chồn gọi cáo cũng như nhau
Một lũ đi đêm trộm đứng đầu
Rúc ổ vơ càn bao quả trứng
Chui chuồng vét sạch mấy bồ câu
Người nuôi lúc biết khinh rồi giận
Chủ giữ khi hay tức lại rầu
Tạo hoá sinh chi loài cướp giật
Sao không bắt chúng độn hầm cầu?

Lưu Xuân Cảnh _ 17-7-2017





MẶT NẠ NGƯỜI

Khi vui hớn hở nở môi cười
Lúc giận làm thinh chẳng nửa lời
Ghét ẩn trong lòng che khó thấy
Thương in đáy mắt giấu đâu rời
Thù sâu để thất tình, lừa bạn 
Hận dữ thành phi nghĩa, dối đời
Hãy mở lòng nhân thôi tức bực
Đừng đeo mặt nạ giả con người!

Lưu Xuân Cảnh _ 16-7-2017





NÚI

Lở lói vì do bị xới đào
Thương rừng mãi chịu cảnh hư hao
Bao giờ đất phủ màu xanh lá
Mấy nữa người ngưng sắc đỏ hào
Thú chạy xa đàn cây mục gốc
Chim bay mất tổ núi thêm rào
Tương lai sạch gỗ còn trơ đá
Cháu chắt đâu tìm thấy “đỉnh cao”?

Lưu Xuân Cảnh _ 14-7-2017





TỈNH TÁO

Muối mặn gừng cay chuyện hẳn rồi
Bồ hòn cũng ngọt rõ lôi thôi
Khi yêu cứ đẹp dù cho thối
Lúc ghét đều hư dẫu chẳng tồi
Xiểm nịnh làm sai đường trật lối
Xun xoe biến lệch hướng cong ngòi 
Sao ghìm gió mạnh đang cơn thổi 
Tỉnh táo soi mình kẻo bị bôi...

Lưu Xuân Cảnh _ 12-7-2017





CHỜ NGÀY

Rằng suy cuộc sống mãi đau dày
Khổ cực trăm bề khó đổi thay
Ruộng lúa hư hao vì chuột quậy
Nương ngô mất mát bởi sâu bày
Từng tiêu sức lực mồ hôi chảy
Đã phí công trình nước mắt hay
Phải diệt “côn trùng” bằng thuốc, bẫy
Gìn hoa giữ quả để chờ ngày...

Lưu Xuân Cảnh _ 11-7-2017





@ HỘI CÂY HOA
(Nđt)

Bằng lăng, bụp giấm, đỗ quyên, trà
Huệ, tỏi, tơ hồng, ngũ sắc, na
Ngọc nữ, tần ô, bìm, vảy cá
Đuôi chồn, chiếu thuỷ, thị, trầm, đa
Sen, lài, ổi, mận, ngò, rau má
Mõm chó, râu hùm, thọ, khổ qua
Lưỡng độ mai, tầm xuân, quế, sả 
Hoàng lan, thạch thảo, khóm, chân gà.

Lưu Xuân Cảnh _ 11-7-2017



Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017



YÊU THƯƠNG CHO ĐI HẠNH PHÚC ĐONG ĐẦY
(Ktđ)

Yêu mến tâm hồn sẽ thắm tươi
Thương mong chia sớt nở môi cười
Cho nhiều để nghĩa gieo mầm sống
Đi mãi trao ân kết phận người
Hạnh ngộ vì duyên tình toả sáng
Phúc lai bởi số ái loan ngời
Đong lường bủn xỉn ai coi trọng?
Đầy đặn bao dung quý cuộc đời.

Lưu Xuân Cảnh _ 09-7-2017





@ KIẾP TRÂU
(Nđt)

Dầm mưa dãi nắng cả muôn đời
Mũi xỏ thừng đeo có chịu rời
Cổ cúi dây vòng vui mãi vợi
Đầu quay mõ nhịp sướng không vời
Cày sâu lãi chủ mồm đâu lợi
Kéo nặng giàu ai lưỡi chẳng lời
Giấu tủi chôn hờn theo mỗi sợi
Then chuồng đóng lại nỗi sầu khơi.

Lưu Xuân Cảnh _ 09-7-2017





@ LÀM DÂN 
(Nđt)

Bởi hám trèo nên dễ lộn nhào 
Con đường phúc lộc chỉ tào lao 
Quan quyền một lúc rồi khuynh đảo 
Chức vụ vài năm cũng thoái trào 
Chớ nghĩ theo đòi vơ đủ gạo 
Đừng suy học mót cuỗm thêm hào 
Làm dân vững chắc tình thơm thảo 
Lũ tớ thời nay giảm ngọt ngào. 

Lưu Xuân Cảnh _ 07-7-2017 





CỰC CÒN ĐEO

NHỮNG ngày cực nhọc mãi đu đeo
LUỐNG tủi ngậm ngùi cứ gặp eo!
KHOAI đỗ tan tành do khỉ xéo
MÌ mè xơ xác bởi sùng neo
“SÂU bầy” phá hoại mùa màng héo
“CHUỘT lũ” ăn chơi “lúa nếp” nghèo
PHÁ phách cây trồng dân sẽ ngoẻo 
VÀI SÀO RUỘNG LÚA BỌ RẦY THEO.

Lưu Xuân Cảnh _ 07-7-2017





BẤT NGHÌ

Chịu đựng thương đau đến thế thì...
Đừng lầm lỡ mãi để rồi khi...
Buôn thần bán thánh hờn thân khỉ
Trở mặt quay lưng hận “má mì” 
Chán ghét chung bào suy cũng chỉ...
Khinh nhờn một bọc luận làm chi...
Da vàng máu đỏ sao ganh tị
Chém giết anh em thật bất nghì!

Lưu Xuân Cảnh _ 06-7-2017





LÀM GIÀU KHÔNG SỨC

Hối lộ mau giàu hạng nhất sang
Ăn chơi phí phạm đứng đầu làng...
Không làm vẫn đủ tiền, lênh láng
Chẳng động còn dư bạc, sổ sàng
Thất nghĩa vì chưng bòn thủng háng
Vô nghì bởi lẽ rút lòi hang
Hai tròng mắt cũng phường mù quáng
Cứ mở to mồm chực gánh quang.

Lưu Xuân Cảnh _ 05-7-2017





@ KHÓC RỪNG
(Nđt)

Xa ngàn gỗ lạc mấy dòng trôi
Chẳng giữ gìn nguyên vẹn núi đồi!
Bỏ chỗ rừng thiêng nằm phố hội
Quên miền nước độc ngủ hoàng ngôi
Lìa xanh đỏ phết tên bừng trỗi
Rã mảnh hồng tô tiếng dậy bồi
Uổng gốc thương cành cây rục cỗi
Đâu còn cổ thụ hỡi trời ôi!

Lưu Xuân Cảnh _ 04-7-2017






HẠNH PHÚC

Nặng nợ châu trần tự bấy nay
Qua nhiều khổ ải lắm chua cay
Chung lưng đắp điếm tình sinh nảy
Đấu cật bồi tô nghĩa tỏ bày
Cậy bậu vuông tròn lo hết thảy...
Nhờ nàng khéo léo xử xong ngay...
Dù đông giá lạnh luôn nồng cháy
Bốn chục năm rồi hạnh phúc thay!

Lưu Xuân Cảnh _ 03-7-2017





@ THỜI SỰ 
(Nđt)

Mở miệng đuôi lòi “Mã Giám Sinh”
Lần theo vết bẩn gã buôn tình
Đường danh chẳng giữ người: xu nịnh
Ngõ lợi không gìn kẻ: đáng khinh
Bạc tỷ quơ càn đâu dễ kính
Tiền muôn cuỗm bậy phải gia hình
Bây giờ đã tố chờ phân định
Luận xử quan toà sẽ chứng minh.

Lưu Xuân Cảnh _ 02-7-2017






@ RÃ RỜI
(Nđt)

Tình yêu bỗng nhạt sắc phai màu
Chỉ đọng lo buồn nén nỗi đau
Đã ghét nên người hay đổ quạu
Vì chê khiến kẻ bị u sầu
Hồi xưa nghĩa nặng từng soi thấu
Thuở nọ ân đầy vẫn khắc sâu
Sớm rã tơ hồng gây tủi bậu
Làm sao giữ lại ước mơ đầu?

Lưu Xuân Cảnh _ 02-7-2017





CHỜ KIẾP SAU

Còn đâu nét đẹp dáng tươi cười
Nhận lấy u sầu gạt lệ rơi
Một mảnh trăng thề vàng ngõ tối
Bao lần bến hẹn thắm bờ môi
Tình này đã trót đem trao gởi
Nghĩa nọ chưa từng để cạn vơi
Chẳng sống cùng nhau thì hãy đợi
Chờ mong đổi kiếp sẽ bên người.

Lưu Xuân Cảnh _ 30-6-2017