Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017



TỊT

Quen nhau chửa biết rõ quê nhà
Chẳng được lần gần giữa bạn, ta
Cậy đến trang “phây” mà hết lạ
Nhờ dùng mạng “nét” đã thôi xa
Giao lưu suốt tháng vui thong thả
Kết nối quanh năm thích mặn mà
Bất chợt tìm hoài không kết quả
Ôi! Người phía nọ tịt “vi ba”.

Lưu Xuân Cảnh _ 31-8-2017





BUỔI HẠ THƯƠNG

Oi nồng buổi hạ cũng mê li
Nhớ lại mùa thương của một thì
Kỷ niệm thư sinh chùm phượng vĩ
Thơ tình mắt ngọc khóm từ bi*
Sân trường đối diện từng năn nỉ...
Lớp học tương phùng đã mất đi...
Đến tận bây giờ còn mãi nghĩ
Ngày xưa chẳng rõ... mộng mơ gì? 

Lưu Xuân Cảnh _ 30-8-2017
------
*Cây từ bi hay một số vùng nước ta quen gọi là cây đại bi, mọc phổ biến từ Bắc vào Nam, đặc biệt nhiều ở những vùng đồi đã phát quang hoặc bãi đất rộng có nhiều ánh sáng.





ẾCH HOÁ BÒ

Bao đồng mất ngủ bởi vì lo
Cả nghĩ rồi đây ếch hoá bò
Tượng béo uy nghi bày khắp ngõ
Thân gầy lảo đảo chất đầy kho
Nhà trường thiếu cửa lùa sương gió
Bệnh viện người dư gối cổ giò
Tiết kiệm hàng đầu đừng phí bỏ!
Công trình vạn tỷ! Kiếm ăn to!

Lưu Xuân Cảnh _ 26-8-2017





THỊNH ĐỨC* LƯU

Kết nối trăm miền cả tộc Lưu
Thâm tình hội ngộ các chi Lưu
Việt Nam khắp nước mời thân hữu
Quãng Ngãi toàn vùng đón Họ Lưu
Dựng nghiệp tiền nhân danh vĩnh cửu
Xây đời hậu duệ tiếng bền Lưu
Sum vầy cháu chắt dâng trà tửu
Hạnh phúc nào bằng THỊNH ĐỨC Lưu. 

Lưu Xuân Cảnh _ 24-8-2017
---
* Đức lớn (hưởng đức lớn của Tổ tiên)





VẤN NẠN

Nguy rồi thuốc giả hỏi sao an?
Mạng mất tiền vơi hận ngập tràn
Cả lũ tim cầy đầu bấn loạn
Toàn bầy não chó óc mưu gian
Đồ tồi lại bịa hay đem bán 
Của tệ còn khoe tốt hại tàn
Luật pháp ra tay trừ vấn nạn
Bêu đầu chớ để chúng kêu than.

Lưu Xuân Cảnh _ 22-8-2017



Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017



NƯỚC MẮT

Nước mắt lăn dài cũng giống nhau
Nhưng mà lại khác bởi niềm đau
Chia lìa thổn thức rơi dai dẳng
Cách biệt ngậm ngùi chảy ướt lâu
Ấm ức vùi chôn nhiều tủi hận
Lâm li gợi tả lắm u sầu
Từ nơi ẩn khuất tuôn dòng lệ
Tận đáy tâm hồn ủ giọt châu.

Lưu Xuân Cảnh _ 22-8-2017





THỊT VỊT TRỜI

Nghe tin có bán vịt nhà trời
Cũng muốn mua về nhậu thử chơi
Chửa biết dở ngon nhưng cứ đợi
Chưa tường tốt xấu lại ưng xơi
Ai tài bắt được chim đem trói
Kẻ khéo làm nên thịt để nhồi
Thượng Đế mà hay ông hỏi tội
Thưa rằng hấp, luộc món mê tơi.

Lưu Xuân Cảnh _ 21-8-2017





@ ĐỢI MONG
(Nđt)

Trở lạnh hay rằng đã tới thu
Còn ai giữ hẹn để chung thù?
Đèn khuya rọi sáng chùm tơ rũ
Nến đỏ soi rành bẫy nhện ru
Mở mắt tìm đêm chờ bạn cũ
Hồn bay dạo tối phủ sương mù
Nghe lòng trống trải lo người phụ
Một chuỗi mơ hồ lửa sáp lu.

Lưu Xuân Cảnh _ 20-8-2017





BIỂN SỚM 

Cát trắng men bờ sóng dội sau
Vô tư thả bước váy tươi màu
Hoa bừng giữa bãi mai trên cạn
Cá lội trong lòng biển dưới sâu
Lững thững tầng không mây chuyển chậm
Tròng trành mặt nước bọt tan lâu
Lòng vui ước được đùa theo gió
Thổi mát tâm hồn kể chuyện Ngâu.

Lưu Xuân Cảnh _ 20-8-2017





LŨ HẠI
(Thể Lộc Lư)

1.
Lũ quét nhà trôi đá chất chồng
Bao đời góp nhặt hoá tay không
Thương ai vất vả luôn chèo chống
Tội kẻ truân chuyên mãi gánh gồng
Đất giận con người khinh thể thống
Trời đày cõi thế miệt danh ông
Ra tay loại bỏ phường gian, lộng
Phá núi xây hồ ẩu lại ngông.

2. 
Gom bòn mấy kiếp bỗng thành không
Lũ quét nhà trôi đá chất chồng
Núi lở vùi người dân phải gánh
Dòng tuôn xóa bản nước đành gồng
Bao giờ bất hạnh thôi càn xứ
Mấy lúc an bình khỏi luỵ ông
Phá hoại môi trường gây tội lỗi
Đang nghèo, chửa giỏi thích chơi ngông!

3. 
Hiểu được cơ trời khó lắm ông!
San đồi bạt núi chớ bày ngông
Rừng tàn biển chết dân than thở
Lũ quét nhà trôi đá chất chồng
Để hận muôn đời chưa thấy hả?
Gây hờn vạn thuở biết hay không?
Gìn non giữ nước cần trình độ
Bảo vệ môi sinh thịnh giống dòng.

4. 
Xa rời thực tế phán cuồng ngông
Mặc kệ khuyên ngăn vẫn cứ gồng
Xả thải môi trường gây hiểm hoạ
Lan tràn chất độc nhiễm tầng không
Làng buôn ruộng hỏng dân ta thán
Lũ quét nhà trôi đá chất chồng
Quả báo đời sau con cháu chịu
Đồ rằng chúng trách hận cha ông.

5. 
Có phải do người học chửa thông!
Đào bừa lấp bậy suối thành sông 
Rừng cây chặt sạch ra đồi trống
Cổ thụ cưa càn để đất không
Mấy trận mưa vừa lo hết sống
Vài cơn gió nhẹ sợ thôi trồng
Làm gì để chặn cơn cuồng sóng?
Lũ quét nhà trôi đá chất chồng.

Lưu Xuân Cảnh _ 19-8-2017





NƠM CÁ

Vì thèm chị lại kiếm đồ xơi
Gặp cá bông lau phải tạ trời
Rúc xác trong nơm la trúng chỗ
Chui đầu giữa đụt thét trùng nơi
Vừa mò nhớt nhợt đuôi thì quẫy
Mới nắm trơn tru miệng đã mời
Được bữa no nê chồng nịnh vợ
Sau này bắt nữa để ăn chơi!

Lưu Xuân Cảnh _ 17-8-2017





KÝ ỨC

Vào thu lá rụng khó vô tình
Mới chớm heo may bỗng giật mình
Cúc nở lòng xem chừng rất thích
Lan bừng dạ bảo dễ gì khinh
Vàng gieo khắp ngõ tâm nào tịnh 
Úa phủ đầy sân trí có bình
Một thoáng mơ mòng trong bất định
Xa rồi ký ức tuổi thư sinh.

Lưu Xuân Cảnh _ 17-8-2017





GỢI NHỚ

Một khóm hoa nho nở cạnh đường
Chia đều ngũ sắc toả nghìn phương
Xưa em giắt tóc còn mường tượng
Cũ “nhỏ” cài đầu cứ vấn vương
Thuở ấy trao đi vui ngất ngưởng
Giờ đây ngó lại rối khôn lường 
Tình kia khó biết bao nhiêu lượng
Mỗi cánh trăm ngàn nỗi nhớ thương. 

Lưu Xuân Cảnh _ 15-8-2017





SỨC SỐNG

Ánh nắng xiên soi chiếu chỗ vùi
Khơi miền ẩn khuất lộ niềm vui
Bao lâu tối mặt chưa hề cúi
Khoảnh khắc cao đầu có chịu lui
Cứng cỏi dù thân là cỏ bụi
Hiên ngang dẫu xác chỉ xơ cùi
Vươn lên khỏi đất không tàn lụi
Chiếm lĩnh bầu trời chẳng sống chui.

Lưu Xuân Cảnh _ 13-8-2017





THẤY MỘ ANH

Bia mồ cũ nát chẳng khang trang
Nghĩa muội tình huynh đã dẫn đàng...
Gặp gỡ người anh rơi nước mắt 
Ôm chầm nấm mả thắp vòng nhang
Bao mùa đợi ngóng xanh xao mặt
Lắm tiết trông chờ bạc phếch tang
Lạc phách xiêu hồn xa ruột thịt
Bây giờ đoàn tụ khỏi lang thang.

Lưu Xuân Cảnh _ 11-8-2017





TIÊU ĐIỀU 

Người trôi núi lở đá muôn hòn 
Rõ khổ nơi đây hỏi có còn...!? 
Lũ lụt đèo theo đời khốn đốn 
Cuồng phong dẫn đến ruột bồn chồn 
Tan nhà, nát cửa bao bề bộn 
Hỏng 
ruộng, hư đường lắm ác ôn 
Xứ sở tiêu điều trong hổn độn 
Quê hương tang tóc tủi cô hồn. 

Lưu Xuân Cảnh _ 11-8-2017





Thứ Năm, 10 tháng 8, 2017



GIỮ NGHĨA 

Kết bạn trên phây chửa biết nhiều 
Trao tình gửi ý tựa đồng liêu 
Thơ anh thể hiện lòng muôn kiểu 
Hoạ tớ bày ra dạ vạn chiều 
Dụng chữ vuông tròn không lạc điệu 
Dùng câu cẩn trọng chẳng sai điều 
Nhà ai nấy ở thân lo liệu 
Giữ nghĩa dài lâu có dám liều. 

Lưu Xuân Cảnh _ 09-8-2017 






LẠC MẤT NHAU 
(Bđ)

Lá rụng vàng thu chất ngất sầu 
Mây chiều vội vã biết về đâu? 
Chim côi kiếm cội từng quen dấu 
Nhạn lẻ kêu bầy đã thuộc câu 
Kẻ chốn miền xa quên tiếng “nẫu” 
Người nơi xứ lạ biệt quê trầu 
Thềm trăng dế trỗi nhành sương đậu 
Lãng đãng mơ hồ...lạc mất nhau. 

Lưu Xuân Cảnh _ 09-8-2017





MỪNG

Mừng huynh bảy mốt sức còn nhiều
Dụ cả đôi mèo cũng chẳng kiêu
Rõ mặt anh tài che vóc liễu
Lừng danh hảo hán đỡ nàng kiều
Mong rằng giữ tốt đừng luôn yểu
Ước sẽ gìn bền để mãi phiêu
Phải sống trăm năm thành cụ kiệu
Đàn con đống cháu toại muôn điều.

Lưu Xuân Cảnh _ 07-8-2017





NGƯỜI ĐI

Người đi để lại nhớ thương nhiều 
Rã mộng xuân tàn cảnh tịch liêu
Đổ nắng hằng mong tìm đủ kiểu
Rơi mưa vẫn ngóng đợi muôn chiều
Xa đây thử hỏi còn chung điệu
Cách đó chờ xem có khác điều
Trắc trở là do trời định liệu 
Thì thôi khổ hạnh phải đành liều.

Lưu Xuân Cảnh _ 07-8-2017





THẰNG NÔ

Chân giày của kẻ chức quan to
Bám dính đầy phân thích liếm, mò
Lạ nhỉ! Nhìn coi sao giống chó
Kỳ thay! Ngó thử lại như bò
Người ư? Tự trọng đà lia bỏ
Thú hả? Tìm ăn cứ thụt thò
Cũng phận mà vùi đầu rúc mỏ
Đâu còn phẩm giá hỡi thằng nô!

Lưu Xuân Cảnh _ 06-8-2017





NGÓ CÕI TRẦN

Mở mắt to lên ngó cõi trần
Bao người chẳng thể đứng bằng chân
Khom lưng chỗ chật tranh giành bẩn
Khuỵu gối nơi thiêng bóc lột thần
Cứ muốn mình hơn tăng phúc phận
Luôn mong họ kém giảm thành phần
Quên câu đạo lý gây thù hận
Nghiệt ngã đời này lắm quái nhân.

Lưu Xuân Cảnh _ 05-8-2017





TỦI (Tnt)

Tủi kiếp mồ côi buổi ác tà
Tủi đời lận đận sớm chia xa...
Tủi thân ấm chỗ nhờ cây lá
Tủi phận no lòng mót cặn da
Tủi gặp gian nan gần sỏi đá
Tủi đèo khắc khổ cách hương hoa
Tủi phần lạc lõng trong thiên hạ
Tủi hận riêng mình cực tối đa.

Lưu Xuân Cảnh _ 04-8-2017





BỆNH SẼ LUI

Đừng buồn! Vi rút chỉ hoài công
Sẽ hết ngay thôi lại gánh gồng
Chịu cực dăm hôm thân gắng chống
Quên đau mấy bữa thuốc siêng chồng
Dù già mất sức không treo võng 
Dẫu mệt còn đường chẳng để vong
Tập luyện tăng cường nuôi mạch sống
Nay mai bớt bệnh sướng vui lòng.

Lưu Xuân Cảnh _ 03-8-2017





ĐỢI

Xóm nhỏ đìu hiu đường vắng lạnh
Chờ người lỗi hẹn nắng vàng hoe
Trăng ngàn gió núi cây oằn bẻ
Gác trọ đèn khuya bóng đổ đè
Nguyệt lặn con sành ru ngọn khế 
Trời hừng cái nhện trốn cành me
Chia xa mận cách đào buồn tẻ
Đợi đã tàn xuân lại đến hè.

Lưu Xuân Cảnh _ 02-8-2017





BAO CHE

Ô dù núp bóng cậy nhờ hơi
Nhức óc suy tim sợ thất thời
Tạo được đường leo danh hão tới
Xây thành chỗ dựa chức hời khơi
Gay tìm nghĩa cả từng mong đợi
Khó kiếm ơn dày đã đánh rơi
Mất cả nhân tình do hám lợi
Bao che, bợ đỡ hại trần đời.

Lưu Xuân Cảnh _ 02-8-2017





HƯƠNG THU (Ctkt) 

Hương lồng vị cốm lá thu rơi
Ướm gửi người xa tận cuối trời
Ở biệt không về chờ cúc cỗi
Nằm hoài chẳng lại đợi lan côi
Giờ bên chốn ấy thương chưa vợi?
Tại phía đây này mến chửa vơi!
Hẫng hụt heo may chừng biếng thổi 
U buồn nước cũng lững lờ trôi.

Lưu Xuân Cảnh _ 31-7-2017