Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017



SAI THỀ

Còn in rõ nét dấu đi về
Gợi lại trong hồn nỗi tái tê
Mấy bước phiêu linh rồi vắng vẻ
Bao đêm rã rượi đọng ê chề
Đường vui ngắn ngủi sầu tuôn lệ
Nẻo khuất âm thầm tủi biệt quê
Chẳng được gần nhau vì thất thế
Sa cơ lỡ vận chịu sai thề.

Lưu Xuân Cảnh – 31.10.2017





NGẠO MẠN 
(TgV)

Thả giọng cười reo ý ngạo đời
Quan giàu nứt đố chỉ ăn chơi
Không cầu vạn ngã người lui tới
Chẳng động nghìn phương kẻ rủ mời
Có phải vì to ưa bám đợi?
Hay chăng tại lớn thích xu thời?
Từ làng phút chốc đầy danh lợi
Tước vị cao sang đổi dạ người.

Lưu Xuân Cảnh – 30.10.2017





ĐÁ CÁ

Ngày nào lội ruộng bắt lia thia
Bọt trắng là nhà cặp cá kia
Những sọc vằn lưng to xếp khía
Đôi vây úp ngực lớn bung rìa
Dô đầu hổng chạy, hai râu chỉa
Cứng cổ không lui, một mỏ chìa
Chiến trận trong chai nhìn bốn phía
Trò chơi thuở nhỏ đẹp chưa kìa!

Lưu Xuân Cảnh – 29.10.2017






HÌNH NƯỚC

Vóc dáng non sông đẹp tuyệt trần
Cong queo chẳng phải dễ đe đần!
Hùng kê thủ võ tung quyền sấn
Lão hổ dương oai bật cước dần
Chống đỡ cuồng phong từng ấy trận
Xua đi bão tố đã bao lần
Còn y núi biển ai xâm lấn!
Một dãi nguyên lành khó tách phân.

Lưu Xuân Cảnh – 28.10.2017





LÁ RỤNG 

Chiếc lá già nua phải biệt cành 
Làm gì giữ được mãi màu xanh
Dành đưa búp noãn vươn tầm sánh
Để tặng hoa mầm vượt mức tranh 
Những ước trao đi mau lớn mạnh
Bao mong gửi gắm lẹ tung hoành
Rừng già phủ rậm nhờ đông nhánh
Rụng xuống vun chồi phát triển nhanh.

Lưu Xuân Cảnh – 26.10.2017






XÓT XA

Thân em bị ngập dưới bùn lầy
Phải chết khi vừa độ má hây
Núi lở vùi chôn trời chẳng thấy!
Non đùa phủ lấp đất nào hay!
Đang yên giấc điệp sầu bao lấy 
Bỗng rối buôn làng tủi bủa vây
Tạo hoá bày chi oan trái vậy?
Sao đành cướp mạng trẻ thơ ngây!

Lưu Xuân Cảnh – 24.10.2017





RUỘNG HOANG

Không cày cỏ phủ cánh đồng hoang
Vịt lội, bò ăn chẳng ngó ngàng
Muống vũng hùn mưa mà nảy láng
Bèo lùm cậy nắng mới bò ngang
Nông dân rảnh việc chừng ba tháng
Nhánh chét xanh màu độ ít gang
Tới vụ bao người làm tối sáng
Mười hôm thấy lúa mọc ngay hàng.

Lưu Xuân Cảnh – 23.10.2017



Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017



NẾU
(Thơ vui)

Nếu như cuộc sống thế gian này
Phụ nữ không còn thật quả gay
Đã tịt tương lai thôi nở nảy
Còn tiêu hậu thế hết bừa cày
Hôn nhân biệt tích vì ghe chạy
Hạnh phúc teo ngòi bởi bướm bay
Tắt lịm dòng đời ngưng mạch chảy
Rồi thì trái đất lụi tàn ngay.

Lưu Xuân Cảnh – 20.10.2017






@ TÀI NĂNG 
(Nđt)

Tài năng đẹp đẽ xứng tông nòi
Chẳng chịu thân mềm yếu vẫn thoi
Múa võ điền kinh vào đoạt giải
Đua thuyền việt dã đấu giành ngôi
Nhà buôn chiếm lĩnh thương trường giỏi
Nghệ sĩ thu về tác phẩm dôi
Xạ thủ tâm hồng hay quá đỗi
Rinh vàng hốt bạc dễ dàng thôi.

Lưu Xuân Cảnh – 19.10.2017





“XẢ LŨ QUY TRÌNH”

“Xả lũ quy trình” lạ lắm thay
Người dân bị ngập, chết đây này!
Con tôm, cái tép theo dòng chạy
Bọn chó, heo gà cuộn thác say
Mặc kệ hư hao tao thả chảy
Thây cha mất mát nước tuôn giày
Ông cao có mắt không nhìn thấy
Góp nhặt bao đời bỗng trắng tay.

Lưu Xuân Cảnh – 18.10.2017





MẸ VIỆT 

Rạng ánh hào quang chói rực hồng
Như vầng đuốc tuệ tỏa mênh mông
Vun tình một noãn tàn đời trọng
Đắp nghĩa chung bào trọn kiếp mong
Đói khổ nào than lòng mở rộng
Đau buồn chẳng trách dạ khơi trong
Hy sinh tất cả lo chèo chống
Gan góc, can trường vượt bão giông.

Lưu Xuân Cảnh – 17.10.2017






ĐÀO CHỐNG LŨ
(Luật trắc vần trắc, Bvđâ)

Tổ bố! Leo bè đi chống lũ!? 
Hai bà đú đởn xương mềm rũ
Đâu bằng cục đất ruộng nông phu
Chẳng phải đôi giày nhà trọc phú
Ỷ chức mưa đầy hoá đứa ngu
Dùng quyền nước lớn thành con chủ
Làm sao giấu mặt? Chỉ chui lù
Để lại chê cười rồi lãnh đủ.

Lưu Xuân Cảnh – 16.10.2017





CHIỀU THU

Chiều buông vọng lại tiếng chuông chùa
Xóm chợ bao người vẫn bán mua
Ruộng rẫy lên xanh nhiều bắp lúa
Ao đìa gợn sóng lắm tôm cua
Trên bờ chiền chiện bay vui múa
Dưới bãi bò trâu lội giỡn đùa
Cảnh sắc thiên nhiên dường gấm lụa
Trời đang tô điểm nét riêng mùa.

Lưu Xuân Cảnh – 16.10.2017





LỖ VÀ HUYỆT

Nói lỗ thờ ơ huyệt ngán ngầm
Hai từ một nghĩa nghĩ mà thâm!
Trần gian tội kẻ sầu im ngậm 
Địa phủ thương người tủi lặng ngâm 
Cõi tử moi đào đâu sợ cấm
Miền sinh cuốc xới lại e nhầm 
Cười chơi chữ độc đừng bình phẩm 
Cũng nó nhưng mà khác mới châm!

Lưu Xuân Cảnh – 15.10.2017





@  PHỤ NỮ ĐƯƠNG THỜI
(Ngũ độ thanh, Nhất vận)

Phụ nữ đương thời giỏi lắm nha!
Lên rừng xuống biển cũng nhiều pha
Dâu gìn hiếu nghĩa lừng thiên hạ
Vợ giữ ân tình thoả thế gia
Xã hội đăng đàn hay đáp trả
Gia đình cãi cọ biết chừa qua
Vuông tròn bổn phận giàu danh giá
Sáng rỡ tâm hồn đủ ngợi ca.

Lưu Xuân Cảnh – 15.10.2017





MẸ

Mẹ đã hy sinh cả cuộc đời
Thân tàn sức kiệt chẳng hề ngơi
Dù bao cực khổ không buồn bực
Dẫu mấy gian truân chửa nặng lời
Lúc ốm quay cuồng cầu phép Phật
Khi đau lo lắng nguyện ơn Trời
Mong con hiếu nghĩa nên nhân cách
Gắn kết tình thâm thật khó rời.

Lưu Xuân Cảnh – 14.10.2017





LÒNG THAM

Lòng tham chẳng đáy rộng vô cùng
Cũng lạ! Nhà quan miệng bự đùng
Hưởng lộc dân nuôi ngàn vạn thúng
Ăn lương nước cấp triệu muôn thùng
Đầy mồm vẫn gạ người dâng cúng
Ngán họng còn đòi kẻ cúc cung
Thử hỏi khi nào no vỡ bụng?
Thôi bòn hết khoét đục lung tung.

Lưu Xuân Cảnh – 14.10.2017





TÀN THU

Nắng thiếu sương thừa vắng bóng ai
Heo may lá úa rụng đan cài
Vườn xưa đã héo màu hoa cải
Ngõ cũ đang vàng sắc lá mai
Nhuộm xám bầu trời mây uể oải
Tô lam mặt đất tối dông dài
Mùa thu sắp hết đông chưa lại
Kỷ niệm theo về chẳng nhạt phai.

Lưu Xuân Cảnh – 13.10.2017



Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017



ĐÁM CƯỚI XƯA

Đám cưới thời này chẳng ngựa xe
Họ hàng nón lá đội nghiêng che
Đường mòn tĩnh lặng vài em bé
Lối nhỏ yên bình mấy rặng tre
Lội bộ đưa dâu về xóm kế
Đi chân lại mặt tới thôn kề
Đơn sơ hạnh phúc tình đôi trẻ
Sống mãi trong lòng nét đẹp quê.

Lưu Xuân Cảnh – 13.10.2017






KHỈ

Nhìn kia khỉ nọ học con người
Thích thú ngôi cao toét miệng cười
Vỗ vế đùi rung hù lũ muỗi
Chau mày miệng méo dọa bầy dơi
Khi thèm đói bụng thì xơi chuối
Lúc chán trèo cây lại táp ruồi
Bắt chước y chang nào biết hỏi
Làm gì giấu được khỏi lòi đuôi?

Lưu Xuân Cảnh – 13.10.2017





@  ĐÊM ĐÔNG
(Nđt)

Đông về lạnh lẽo nếp nhà xưa
Cúc nở từ thu đẹp vẫn thừa
Một cõi yên bình đêm giấc trở
Hai bờ lặng lẽ sóng đò đưa
Người kia ghé lại tìm, thôi đã...
Kẻ nọ chào đi thấy, ngỡ vừa...
Bỏ mất đời nhau vì lỡ dịp
Xuôi dòng nước đục phủ màn mưa.

Lưu Xuân Cảnh – 12.10.2017





BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG

Bạo lực trong trường, đạo đức đâu?
Xem như lũ trẻ đã hư đầu
Thầy cô có biết không rào giậu?
Tổ chức hay chưa để bắc cầu?
Đấm thụi liên miên nào sợ giấu
Thoi đùng tấp nập chẳng lo âu
Còn đăng biểu diễn làm sàn đấu
Hậu quả là vì bỏ mất câu...*

Lưu Xuân Cảnh – 12.10.2017
---
*“Tiên học lễ, hậu học văn”.





TÂM TÌNH

Tâm tình thỏ thẻ gửi vào thơ
Ước được người xem khỏi hững hờ
Chấp bút hằng mong luôn rạng rỡ
Hành văn mãi muốn chẳng lu mờ
Ngôn từ luật đối hoài trăn trở
Chữ nghĩa vần câu cứ vật vờ 
Cũng lắm lời bình hay với dở
“Làm dâu” triệu họ, biết sao giờ!

Lưu Xuân Cảnh _ 11.10.2017





TƯƠI XINH

Cuộc sống tươi màu chẳng khác tranh
Chim ca hoa nở rực trên cành
Tình yêu hạnh phúc không cô quạnh
Giữ đẹp cho đời mãi thắm xanh. 

Lưu Xuân Cảnh _ 11.10.2017





BI THƯƠNG

Thời nay khốc hại lúc ra đường
Mạng sống mong manh thật khó lường
Sấp ngửa vài giây hồn cõi thượng
Mai chiều ít phút xác Diêm vương
Làm gì để chặn bao oan chướng
Kiếm cách mà ngăn những dị thường
Nhậu xỉn rồ ga phang chệch hướng
Tông người để lại nỗi bi thương!

Lưu Xuân Cảnh – 10.10.2017
---
P/s: Hôm nay chia buồn cùng người bạn có vợ và cháu ngoại do xe máy tông chết hơn tuần nay.






Thân gà khó thể hoá ra công
Chịu phận theo trời chớ viển vông
Đổi mã đâu hề thay loại giống
Thêm mào chẳng dễ xoá nòi tông
Rêu rao khản cổ thêm khàn giọng 
Múa máy đau mình lại xấu lông
Rõ khổ! Mơ nhiều rồi vỡ mộng
Tô bồi, vẽ nặn cũng bằng không!

Lưu Xuân Cảnh – 09.10.2017





LÀM SAO ĐỔI ĐƯỢC 
(Cô nhạn xuất quần)

Làm sao đổi được cụ ra thằng
Để cái lưng già khỏi phải cong
Lắm bữa đau mình khom với chống
Bao ngày trẹo khớp bó và xông
Còn thêm miệng móm răng rời họng
Lại nữa sườn lòi thịt bỏ mông
Lúc trẻ tròn căng siêng hoạt động
Bây giờ ốm nhách chỉ chơi không.

Lưu Xuân Cảnh – 07.10.2017





ĐAM MÊ

Quên em chỉ nhớ tới mình “nàng”
Hết tối qua ngày cứ liếc ngang
Vợ hỏi làm ngơ lo lướt mạng
Con về hổng ngó cứ dòm trang
Ngồi lâu cổ mỏi rồi chân nạng
Đọc mãi đầu đau lại mắt màng
Bởi cứ đam mê mà tụt hạng
Đêm về chuột, phím dạo lang thang.

Lưu Xuân Cảnh – 06.10.2017






THƯỞ DẠI KHỜ
(Trốn vận)

Lắng đọng trong hồn bài lục bát
Vương hoài trí não những vần thơ
Dù xa vạn nẻo còn câu hát
Dẫu cách muôn trùng vướng sợi tơ
Xóm vắng chờ khoai buồn diệu vợi
Nhà nghèo đợi lúa tủi bơ vơ
Giờ đây chợt nhớ... rồi mơ mộng
Quạt mát mo cau, thưở dại khờ.

Lưu Xuân Cảnh – 04.10.2017





XÓM NHỎ NHÀ TÔI

Xóm nhỏ nhà tôi, trước cánh đồng
Khi mùa đã gặt vịt, bò rông
Bao đời vất vả ông cha sống
Mấy kiếp truân chuyên cháu chắt trồng
Lũ trẻ chăn trâu giàu có mộng
Người già cắt cỏ ấm no trông
Nông dân chất phác chăm lao động
Hạt lúa ngô khoai cứ phập phồng.

Lưu Xuân Cảnh – 02.10.2017