Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2017



BẾN CŨ

Bến cũ đò xưa khác trước rồi!
Đâu còn gặp lại cảnh chèo đôi
Ngồi nghe vọng nước dòng sông gọi
Đứng lắng ngân non tiếng sóng mời
Một dãi sương chiều thương ngóng đợi 
Vài bông súng muộn chạnh xa rời 
Màn đen lạ lẫm đêm sầm tối
Rụng hết trăng sao, lịm cả trời.

Lưu Xuân Cảnh – 30.12.2017





TÌNH CÂY

Cây già trái chín lại sinh sôi
Tách mẹ từ nay chịu khổ rồi
Lỡ gặp khô cằn gay nẻ vỏ
Mà nhằm nghiệt ngã khó thành phôi
Gian truân phải liệu bề phân nhánh
Vất vả đành lo cách mọc chồi
Dãi nắng dầm mưa mong sống đẹp
Mai này giữ đất khỏi mòn, trôi.

Lưu Xuân Cảnh – 29.12.2017





CỐI CHÀY

Cối đó bằng như hổng có chày!
Dùng chi để giã được đây này?
Thôi thì bắt cặp cho lừng lẫy
Nối dõi Rồng Tiên tiếp tháng ngày.

Lưu Xuân Cảnh – 28.12.2017





CÁT BỤI

Hằng hà gió sóng đã nghiền, xô
Cát mịn đau lòng nhớ đá thô
Thuở trước ngang tàng khinh nước vỗ
Thời xưa khí khái mặc triều vồ
Đương đầu chịu trận ngăn giông tố
Góp mặt oằn lưng định hải đồ
Chẳng thể trường tồn, không nhượng bộ
Tan thành hạt bụi cõi hư vô.

Lưu Xuân Cảnh – 28.12.2017





KẾT BẠN

Kết bạn lâu rồi được chín trăm
Bao người sốt sắng tới lui thăm?
Bình thơ chục vị luôn say đắm
Luận chữ mười ông cứ chĩa nhằm
Học lỏm làm theo còn lỗi đậm
Thi Đường viết dựa vẫn sai thâm
Câu lời nặng nhẹ luôn suy ngẫm!
Trọn nghĩa, chung tình quý thiện tâm.

Lưu Xuân Cảnh – 27.12.2017





THỰC HƯ

Đêm Ngài giáng thế những suy tư
Cuộc sống xa vời giữa thực hư
Cạnh cổng nhà thờ người áo thiếu
Trên lầu chiếu bạc kẻ tiền dư
Lời kinh vẫn đọc hơi đà yếu
Tiếng nguyện đang van sức đã đừ
Cứu rỗi linh hồn còn thể xác?
Ngoài kia giá lạnh có nhân từ?

Lưu Xuân Cảnh – 26.12.2017





TRÁNH RÉT

Mong tìm chỗ ấm để nương thân
Phía trước còn xa lắm ngại ngần!
Điểm đến yên lành hay lận đận?
Nơi neo vững chãi có bần thần?
Trăm đường nghĩ mãi lòng nghi vấn
Vạn nẻo suy hoài dạ bất phân
Chẳng biết làm sao đành chấp nhận
Thôi liều nhắm mắt cứ đưa chân.

Lưu Xuân Cảnh – 24.12.2017





HỌC GÁY

Nòi con học gáy mộng ra tồ
Tí tẹo làm gì giọng đúng đô
Sáng sớm “te te” vài tiếng ngộ
Chiều tàn “é é” mấy lời thô
Nhìn rào chớp cánh lăm le vỗ
Ngó giậu nghiêng đầu sắp sửa vô
Tích bé, mồng non, lùn, thấp cổ
Rèn thêm luyện nữa để thành cồ.

Lưu Xuân Cảnh – 23.12.2017





THƯ TAY

Vô tình gặp lại lá thư tay
Phủ bụi thời gian chữ mốc dày
Buổi khổ chưa hề dùng điện máy
Thời còm chẳng thể gửi tàu bay
Giao liên chuyển nhận mang bao giấy
Trạm báo tuyền tin bám dép giày
Đợi mãi người chờ khi ngó thấy
Gieo mầm đến lúc gạo đà xay.

Lưu Xuân Cảnh – 22.12.2017





NẮNG ĐÔNG

Đợi mãi lâu rồi nắng mới lên
Trời mưa tối mịt mấy ngày liền
Hùn theo nấm dại hùa nhau tiến
Bấu víu rong nhầy rủ lũ xiên
Ẩm mốc hư hao gây bất tiện
Trơn nhờn trật trưỡng ngã liên miên
May sao đến lúc vầng dương hiện
Phả nóng hong khô những luỵ phiền.

Lưu Xuân Cảnh – 20.12.2017





CHÓ - MÈO

“Hoà bình” lúc bụng được no căng
Thiếu đói thôi thì chúng nghiến răng
Trợn mắt dù chung dòng bốn cẳng
Nhe nanh bởi khác họ hai thằng
Mà chi nửa miếng đà giành thẳng
Chỉ tổ và cơm đã cắn xằng
Bạn giữa cầy mèo sao giữ đặng?
Khi nào rỗng ruột lại hung hăng.

Lưu Xuân Cảnh – 18.12.2017





CUỐN CHIẾU

Nhiều chân cứng vỏ đụng lăn tròn
Cái giống sâu nầy cả triệu con
Đớp cụt mầm xanh, hao sức bón
Xơi no trái chín, uổng công bòn
Sinh bầy phá dữ gay rào đón
Đẻ lũ nhai hung khó giữ còn
Thuốc độc phun trừ thì giở ngón
Nông dân thủng đáy lại lai mòn.

Lưu Xuân Cảnh – 15.12.2017





BẠO HÀNH

Sống thiếu tình thương chẳng ngọt lành
Đau lòng, chú bé tuổi còn xanh!
Tình người đã mất, con dì ghẻ
Nghĩa mẹ đâu còn, mụ sói nanh
Đứa bố tanh hôi, chờ đất diệt 
Thằng cha thối ruỗng, đợi trời hành
Láng giềng, máu thịt không ai biết!?
Trốn tận năm lần mới bị banh.

Lưu Xuân Cảnh – 13.12.2017





NGÀY MƯA

Co ro áo mỏng gió xông lùa
Giá lạnh ùa về vách lại thưa
Tím ruột đàn em xanh đứt bữa
Bầm gan lũ cháu tái đang mùa
Còn đâu giống mạ mà chờ lúa 
Mất cả mầm chồi để đợi dưa
Xót cảnh cơ hàn buồn lệ ứa
Trên đồng nước ngập, tiếp ngày mưa.

Lưu Xuân Cảnh – 11.12.2017



Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017



HỌ 
(Lộc Lư)

1.
TỤ HỘI ANH EM GỐC MỘT NHÀ
Muôn đời gắn kết chẳng lìa xa
Dù cho có lúc không vui vẻ
Dẫu phải đôi khi thiếu đậm đà
Bởi tạo cùng cha nên nghĩ chín
Vì sinh mỗi mẹ mới suy già
Ưu phiền, trách móc thôi, buông, bỏ
Hoà hợp, thân tình đẹp họ ta.

2. 
Đừng vì chửa rõ lại chia xa
TỤ HỘI ANH EM GỐC MỘT NHÀ
Buổi trước tiền nhân đà hiếu đễ
Giờ đây hậu duệ phải hiền hoà
Thiên niên nghĩa đậm chung dòng máu
Vạn thế tình nồng điệp sắc da
Rạng rỡ tông môn, vinh đại tộc
Thơm danh, thoả nguyện của ông bà.

3. 
Trí sáng, thần minh giữ thuận hoà
Cang thường, đạo lý nghĩ sâu xa
Sum vầy bốn biển nhành cùng cội
TỤ HỘI ANH EM GỐC MỘT NHÀ
Tộc thịnh, nhiều người quên tuổi trẻ
Dòng hưng, lắm kẻ hiến thân già
Đời sau bảo vệ bao thành quả
Trọn kiếp ơn Người tạo lập ra.

4. 
Tâm thành hiếu kính tổ tiên xa
Giáo dục con em trọng trẻ, già
Đức độ tôi rèn nên cốt cách
Nhân từ học hỏi đạt tinh hoa
Quây quần cháu chắt tông cùng tộc
TỤ HỘI ANH EM GỐC MỘT NHÀ
“Giọt máu đào hơn ao nước lã”
Gom tình ruột thịt ước tam đa.

5. 
Lịch sử loài người HỌ đặt ra
Là nhằm gắn chặt tránh rời xa
Không vin khác biệt mà buông thả
Chớ gán sai lầm để bỏ qua
Nhỏ nhẹ nương tay khi vấp ngã
Ân cần chỉ bảo lúc bê tha
Hồng hoang đã sống bầy đàn cả!
TỤ HỘI ANH EM GỐC MỘT NHÀ.

Lưu Xuân Cảnh – 07.12.2017


Đền Lưu Xá



BUỔI TỐI TRỜI

Cái lạnh đầu đông lại nhớ hồi...
Không mền, chẳng chiếu bị chia đôi
Miền Nam gió lộng lòng thương rối
Xứ Bắc sương lùa dạ nhớ côi
Ngóng mãi cô sầu xuân biến đổi
Mong hoài đọng tủi sắc tàn trôi
Nghe chim tránh rét tìm nhau gọi
Khoảng rộng mênh mông buổi tối trời.

Lưu Xuân Cảnh – 05.12.2017





GIÃ TỪ KỶ NIỆM

Đau lòng ĐỐT hết dẫu từng say
Phải dứt CẢ tơ Lão Nguyệt bày
Cũng tiếc MÙA yêu vừa chớm nảy
Còn đèo ĐÔNG mến mới tung bay
Năm canh TRƠ mạng hoài công bẩy
Sáu khắc TRỤI thân phí sức gầy
Nhạc sắc ÚA màu. Thôi chịu vậy!
MÀ BUỒN VẪN ĐƯỢM MÃI ĐÊM NAY!

Lưu Xuân Cảnh – 04.12.2017






CHU TRÌNH CỦA NƯỚC

Chu trình biến đổi nước nào yên
Hoá kiếp thành mây lượn khắp miền
Rắc hạt ngàn nơi dồn bốn biển
Gieo mưa vạn chốn đọng bưng biền
Theo dòng uốn dạng thân tuỳ biến
Lọt ống thay hình xác đảo điên
Nhập lũ dâng đầy gây rối chuyện
Hùa bầy ngập lút tạo truân chuyên.

Lưu Xuân Cảnh – 03.12.2017





NHÌN, COI, ĐỌC

Thơ nhiều khổ ải vẫn mê say
Thiên hạ NHÌN rồi phán dở hay
Cũng chịu! Vì rằng hương chửa nẩy
Thôi đành! Bởi lẻ xạ chưa bay
Người COI chỉ tặng lời đưa đẩy
Kẻ ĐỌC thì trao tiếng tỏ bày
Chẳng phải “Thần Siêu” nên mới vậy!
Gièm pha, chế giễu cực chưa này!

Lưu Xuân Cảnh – 01.12.2017





NGHĨA TÌNH 

Mãi ước mai sau vẫn đượm tình
Trau dồi chữ đức giữ kiên trinh
Rèn tâm nội ngoại đều tôn kính
Học đạo xa gần phải kết tinh
Hiếu nghĩa ông bà bền tộc thịnh
Chăm ngoan cháu chắt vững gia bình
Muôn đời nối nghiệp gìn nhân tính
Vạn thuở nêu gương đẹp họ mình.

Lưu Xuân Cảnh – 29.11.2017





LIKE 

Không hay lượt thích mới vơi dần!
Chẳng ngó, đâu dòm mặc bạn thân
Bảy bữa may ra nhìn một bận
Mười hôm quý hoá dạo hai lần
Bao người bỏ nghĩa đà thôi nhấn 
Lắm kẻ quên tình đã đoạn phân
Trách móc làm chi thành lẩn thẩn
Ngàn like cũng chẳng có thêm phần!?

Lưu Xuân Cảnh – 28.11.2017





CẢNH GIÀ

Giờ đây thủ thỉ bạn tình già
Tối sáng đôi mình lại gặp ta
Cháu đống làm ăn đi khắp ngã
Con đàn xoay xở dạt nhiều ga
Vui chơi kết nối trang phây lạ
Giải trí vào xem máy tính nhà
Bệnh tật ho hen thân rệu rã
Cơm lơ phở ngán lắm phiền hà.

Lưu Xuân Cảnh – 27.11.2017





VỀ LÀNG

Bìa đường bật gốc đám khoai lang
Thổn thức lòng ai đáo lại làng
Cách trở mười năm người khuất dạng
Ngăn chia bảy núi kẻ xa nàng
Quê cha bão quật nhà cây ngáng
Xứ mẹ lũ dìm ruộng đá phang
Dựng nghiệp nhiều đời trôi chớp nhoáng
Bao giờ mới dám nghĩ giàu sang!?

Lưu Xuân Cảnh – 26.11.2017





MỘNG BÌNH AN

Lòng sao trống trải giữa cơ hàn
Chỉ biết kêu trời để oán than!
Bẩn nước bùn tanh gay lóng gạn
Dơ nguồn rác thối khó hòa tan
Mênh mông ngập ngụa toàn đồ cản
Bát ngát tùm lum đủ thứ gàn
Thử hỏi chừng nào cho xán lạn
Đêm về đẫy giấc mộng bình an?

Lưu Xuân Cảnh – 25.11.2017