Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018



TẾT 

Dù đi vạn lý cũng quay về
Khó khổ, nhưng hằn nỗi nhớ quê
Tháng chạp rộn ràng mong chỉ để…
Ngày xuân háo hức đợi chưa hề…
Xa hoài cảnh vật chừng dâu bể!
Biệt mãi ngày xưa giữ tục lề?
Một nén hương trầm dâng kính lễ
Sum vầy hạnh phúc tết đê mê. 

Lưu Xuân Cảnh – 27.02.2018





ƠN NGHĨA SINH THÀNH

Công cha nghĩa mẹ đã nuôi mình
Biết đáp đền sao mới xứng tình?
Lúc trẻ chưa suy hời hợt kính
Khi già mãi nghĩ rụt rè kinh
Lời răn thuở nhỏ trôi vô định
Tiếng dạy thời non dỗi bất bình
Lỗi đạo! Hồi tâm mà sực tỉnh
Làm gì hiểu hết sự hy sinh.

Lưu Xuân Cảnh – 25.02.2018





HOA

Thơm từ nhụy ngát cả trời xa
Dạo cảnh say xuân tứ quyện hòa
Sắc thắm bao loài khoe dáng mã
Mùi ngây lắm loại giấu gai ngà
Trào dâng vị đượm trong cây lá
Trỗi dậy hương nồng dưới cánh hoa
Bướm lượn ong vờn tươi vạn ngã
Non tơ óng mượt đẹp quê nhà.

Lưu Xuân Cảnh – 23.02.2018





MỪNG XUÂN 

Mừng xuân thiện ý mở đôi lời
Lựa chữ trau từ xướng họa khơi
Vị tết vào thơ nghiêm kính đợi
Mùi hoa quyện tứ cẩn cung mời
Giao lưu để tụ tình trôi nổi
Nối kết là tìm bạn mộ chơi
Dẫu vụng chưa hay đều phấn khởi
Mong rằng tốt đẹp thỏa yêu đời.

Lưu Xuân Cảnh – 21.02.2018





XUÂN

Rạo rực trong lòng một dáng xuân
Vương nhành vẻ đẹp sắc trời xuân
Non tơ lá hát mưa xuân đượm
Óng ả hoa mừng nắng sưởi xuân
Cuối bãi dâu xanh xuân bất tận
Đầu bờ lúa tốt ngỡ ngàng xuân
Đời vui thắm cảnh xuân lành lặn
Hết tiết qua rồi mộng mị xuân.

Lưu Xuân Cảnh – 21.02.2018






NHỚ TẾT

Tết đến quây quần gói bánh chưng
Cha thì rọc chuối mẹ xào nhưng
Dàn nong gạo nếp và giang chẻ
Chứa rổ tiêu hành với thịt thưng
Chị đặt khuôn vuông cho đúng phía
Em chèn lá héo phải bày lưng
Đong vào đủ món gom đều lại
Lạt buộc vừa tay, bếp lửa bừng.
*
Lấp ánh sao khuya, bếp lửa bừng
Chờ hoài ngủ gục nước nồi lưng
Ba mươi tối mịt che điều ước
Trừ tịch đen thui giấu nỗi mừng
Lóng kĩ con gì kêu, mạt - thịnh*
Nghe rành tiếng ấy biết, tàn - hưng*
Mai ngày mùng một kiêng nhiều thứ
Chẳng dám ăn cay cả mứt gừng**.

Lưu Xuân Cảnh – 18.02.2018
---------
* Người xưa nói con gì kêu ngay sau giao thừa sẽ báo tốt, xấu cả năm ấy.
** Kiêng nói, ăn, làm... đủ thứ. Ví như ăn cay, đắng là gặp đắng cay...





@ TAM THẬP NHẤT HOA LỒNG XUÂN 

Rạng rỡ Xuân Đào Cẩm Tú Mai
Bằng Lăng Cúc Thọ Ổi Xuân Lài
Xuân Trà Ngọc Nữ Âm thầm trổ
Quấc Bưởi Tầm Xuân Lặng lẽ cài
Mạnh mẽ Xuân Hồng Lê Tỏi Sói
Xuân Nền nã Chiếu thuỷ Quỳnh Lay
Rình rang Ngọc điểm Hài Xuân Cáo
Độc đáo Trầm Xuân Sữa Nở ngày.

Lưu Xuân Cảnh – 16.02.2018
---
* Ba mươi mốt loài hoa:
Đào Cẩm Tú Mai: Đào, Cẩm Tú Cầu, Cẩm cù, Cẩm Tú Mai, Cẩm chướng, Mai (6)
Bằng Lăng, Cúc, Thọ, Ổi, Lài (5)
Trà Ngọc Nữ: Trà (Hoa Trà My), Trà (Chè), Ngọc nữ, Vũ nữ (4)
Quấc, Bưởi, Tầm Xuân (3)
Hồng, Lê, Tỏi, Sói, (4)
Chiếu thuỷ, Quỳnh, Lay (3)
Ngọc điểm (Lan), Hài (Địa Lan), Cáo (Lan đuôi cáo) (3)
Trầm (Lan), Sữa, Nở ngày (3)
* Ngũ độ thanh.
* Bát điệp Xuân
* Rạng rỡ, Bằng lăng, Âm Thầm, Lặng lẽ, Mạnh mẽ, Nền nã, Rình rang, Độc đáo.





GIÒ LAN

Nhọc sức dày công học, hỏi, mò
Hoa bày đẹp mắt được cây cho
Hồng tươi cánh mỏng đưa theo gió
Tím biếc cành cong uốn cuộn giò
Chắc lọc từ sương trao nụ nhỏ
Gom bòn ở nắng tặng bông to
Nhìn say cuốn hút không rời bỏ
Một góc yên lành gạt nỗi lo. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.02.2018






CHUNG NỒI 

Tí tách than hồng bếp lửa reo
Nồi to nấu bánh tết đâu nghèo!
Ba nhà gộp lại nên nhiều khúc
Bốn chủ chung vô tiện một lèo
Đợi chín chia đều tình kết đọng
Chờ ngon sớt đủ nghĩa giao kèo
Niềm vui tự tạo thêm nồng ấm
Tránh rét đêm dài giấu hẩm hiu.

Lưu Xuân Cảnh – 13.02.2018





CHÚC 

Chúc đẹp nhưng đời thực khác xa
Dư đâu hổng thấy mãi nghèo mà
Lời trao bổng lộc vun đầy quả
Tiếng tặng tiền nong chất ngút nhà
Cạn túi cầm hơi bằng nước lã
Khô tình mất mạng thiếu đô la
Ngoài vui giữ kín trong buồn bã
Được hưởng sang giàu có dễ ra.

Lưu Xuân Cảnh – 11.02.2018





TÁO

Cũng táo nhưng công việc khác mà
Nơi thì đốt củi chỗ đun ga
Nghèo nên lấm lọ đầu đen trả
Khó phải lem mình đít đỏ da
Quản bếp không xong moi chọc dạ
Trông nồi chẳng trúng chửi đào cha
Tro lùi khói hít mồm ăn bả
Cưỡi chép tâu trời chuyện nội gia. 

Lưu Xuân Cảnh – 08.02.2018





CŨNG TẾT

Buồn vui cũng Tết mặc nhà nghèo
Cái khó không rời cứ bám đeo
Bánh ít đông con nên gắng xẻo
Rau dưa đủ loại cố kham đèo
Hoài mong đổi phận thôi giày xéo
Mãi ước thay đời đỡ tóp teo 
Ngặt nỗi tài hèn hay quặt quẹo
Làm sao thoát được kiếp rêu, bèo!
*
Làm sao thoát được kiếp rêu, bèo.
Đón Tết nhưng mà túi bị teo
Chẳng nhậu gà hầm khoai, bí xẻo
Không xơi cá hấp củ, rau đèo 
Bầy con hớn hở mo cau kéo
Lũ cháu om sòm mặt nạ đeo
Củ kiệu dưa chua cơm sốt dẻo
Buồn vui cũng Tết mặc nhà nghèo.

Lưu Xuân Cảnh – 07.02.2018





ĐÊM VÀ THƠ

Thức với đêm khuya tỏ vắng, dài
Câu vần trỗi dậy ý phôi thai
Mông lung tối phủ hồn thư thái
Diệu vợi sao giăng bút miệt mài
Một khắc nao lòng còn giữ mãi
Vài giây cảm động được lưu hoài 
Sương rơi mặc kệ tâm khoan khoái
Sắp chữ thành thơ đọng lại bài.

Lưu Xuân Cảnh – 05.02.2018





@ LO 
(Nđt)

Tết nữa! Sao mà đủ chuyện lo
Xa nhà túi rỗng phải nằm co
Làm phu bữa nhận chừng non bó
Giúp việc ngày thu cỡ nửa vò
Hoãn ngắm đồ “rin” vì bạc nhỏ
Thôi dòm thứ xịn bởi tiền to
Quê nghèo ruộng rẫy đầy gian khó
Hỏi sắm gì đây… mãi thập thò.

Lưu Xuân Cảnh – 03.02.2018





@ VỀ ĐI
(Nđt)

Mong người, hỏi biệt mãi vì đâu?
Vẫn gượng dù tim mỏi úa sầu
Lúc dỗi len hồn bao kỷ niệm
Khi hờn bận trí những lời câu
Từng đêm đốt lửa nhìn trâm ngọc
Mỗi tối chong đèn ủ giọt châu
Chửa lại chờ thêm nhiều tháng nữa
Chưa về gắng đợi những ngày sau.

Lưu Xuân Cảnh – 01.02.2018