Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018



MUỘN

Sót nụ mai vàng dưới lá xanh
Rung trong gió sớm đọng sương cành
Hoa khoe sắc thắm xuân lành lạnh
Nhụy tỏa hương nồng ngõ vắng tanh
Tiếc buổi ban đầu bao thế mạnh
Thương ngày lúc cuối lắm mong manh
Đời hoa dẫu đẹp, tàn sao tránh?
Cốt cách trường tồn cánh rã nhanh. 

Lưu Xuân Cảnh – 29.3.2018





GHÈ

Chẳng lượng tài mình mở miệng chê
Lời phang bốc thủm dậy tư bề
Ngôn từ tối nghĩa mà câu nệ
Ý chữ đen nghì lại dám phê
Giỏi cứ trình làng xem thử để
Ngon thì nặn óc họa dùm nghe
Thơ này chỉ viết dành cho kẻ
Múa máy nhưng chưa bị lão ghè.
*
Múa máy nhưng chưa bị lão ghè
Khiêm nhường, cẩn trọng chớ càn nghe
Không rành tránh đụng nên co né
Chửa biết lo chuồn bỏ luận phê
Thủ phận làng nhàng đừng gáy dế
An thân lõm bõm chịu xong bề
Hay gì biểu diễn coi tài nghệ!?
Lẻo mép già mồm bậy bạ chê. 

Lưu Xuân Cảnh – 31.3.2018





HỌA TỪ MỒM

Ra về khách đã tạo suy tư
Rối rắm trong lòng chuyện thực hư
Chẳng thể tin vì lời ngắc ngứ 
Không sao gật bởi tiếng ầm ừ
Xem qua khó định đồng hay sứ
Ngó lại gay sùng thánh với sư
Chớ nói điều gàn thêm nhiễu sự
Hay gì? Viết bậy trở thành dư. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.3.2018





VẾT 
(Cô nhạn nhập quần)

Rạng rỡ dung nhan nét dịu hiền
Chìm trong ảo ảnh cõi u huyền
Xôn xao buổi nọ đầy oanh yến
Rộn rã ngày kia lắm bạc tiền
Mãi tưởng đôi mày chau hiển hiện
Luôn mơ ánh mắt đọng ưu phiền
Tàn y, cổ kính tìm nhân diện
Chỉ thấy hơi đồng lạnh thót tim.

Lưu Xuân Cảnh – 27.3.2018





VĨNH BIỆT

Tiễn biệt tim rung đoản khúc buồn
Trời chiều ảm đạm giọt sầu tuôn
Muôn người lệ nhỏ dòng trôi cuộn
Triệu kẻ châu rơi thác dội cuồn
Tiếc thật! Kiên cường nhanh biệt chốn
Thương ôi! Mẫn cán vội xa nguồn
Vầng dương đỏ sẩm hoàng hôn muộn
Cố níu thâm tình đáy mộ chôn.

Lưu Xuân Cảnh – 24.3.2018





PHÙ DUNG* 

Nở thắm sao hoa sớm rụng rồi!
Ba màu sặc sỡ lẹ rơi thôi!
Thời gian chẳng hiểu nên quên đợi
Cuộc sống nào hay mới đổi dời
Tiếc nhụy phai hương làm rã mối
Thương đài nhạt sắc tạo bung đôi
Còn đâu nét đẹp, bao chìm nổi
Một kiếp phù dung đã biệt đời.

Lưu Xuân Cảnh – 21.3.2018
---
* Loài cây có hoa to, sáng màu trắng, trưa màu hồng, chiều sắp tàn có màu đỏ
- Nay đào đã quyến gió đông, phù dung lại đã bên sông bơ phờ (Chinh Phụ Ngâm)





NỖI RIÊNG

Mang về mỗi bó bí cùng rau
Nỗi cực in chìm khóe mắt chau
Nhộn nhịp người xe vui sắm tết
Âm thầm bóng chị lặng rơi châu
Ba mươi mẹ gói đời hờn tủi
Mùng một con ôm kiếp nghẹn sầu
Tiếng pháo vang xa đầy trắc ẩn
Im lìm giấu kín chuyện buồn đau.

Lưu Xuân Cảnh – 16.3.2018





BÓNG

Bóng đổ chiều nghiêng vạt cỏ nhàu
Bên lề nắng rụng cụm tàu cau
Đơn sơ cũng đẹp cần chi sắc,
Giản dị mà xinh phải có màu?
Nét vẽ thiên nhiên như gấm vóc
Đường viền tạo hóa tựa son châu
Ngang qua chẳng nỡ làm ngơ vậy
Giữ lại khuôn hình để nhớ lâu.

Lưu Xuân Cảnh – 13.3.2018





TÌNH NGƯỜI
(Tặng: Nguyễn Hải An- 7 tuổi)

Em trao giác mạc lại cho người
Tuổi nhỏ mà tâm thật tuyệt vời
Uất hận bao tầng buồn biệt cõi
Đau thương mấy bậc tủi lìa đời 
Non thân hóa ngọc tình phơi phới
Trẻ xác thành châu nghĩa rạng ngời
Diện mạo còn in hồn sáng chói
Danh thơm dậy đất tiếng vang trời.

Lưu Xuân Cảnh – 06.3.2018






THIẾU VẮNG

Tết đã đi hoa nở vẫn còn
Trong nhà thiếu vắng cháu cùng con
Vì lo cuộc sống nên luôn rộn
Bởi bận chương trình mới mãi bôn
Mấy nữa quay về cha được đón?
Bao lâu trở lại mẹ thôi buồn? 
Năm dài mỗi bữa xuân chưa trọn
Chẳng đủ thời gian khó vẹn tròn.

Lưu Xuân Cảnh – 05.3.2018





RẰM XUÂN NGÓNG BẠN 

Trời trong sáng rõ bóng trăng ngà 
Dõi mắt trông về tận phía xa 
Một vệt sao băng vần nát rã
Đôi hàng chữ viết ý trôi qua 
Nhào đêm trãi mộng chờ lan tỏa 
Trộn tối dàn mơ đợi hiệp hòa 
Dế trỗi âm vang xao xuyến lạ
Rằm xuân đợi bạn ghé chơi nhà.

Lưu Xuân Cảnh – 03.3.2018





HỌP MẶT ĐẦU NĂM 

Họp mặt đầu năm mấy bạn già 
Vui mừng hỏi chuyện những ngày qua
Người lo vóc dáng đi nghiêng ngả
Kẻ ngại thân hình đứng vẹo sa
Bạc tóc nhiều nàng không thích thả
Long răng lắm chị chẳng ưng khà
Âm khàn tiếng nói nghe là lạ
Giọng mến lời thương chất thật thà.

Lưu Xuân Cảnh – 01.3.2018