Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018



ĐỘC HÀNH

Lỡ bước phiêu linh chốn thị thành
Bù đầu, kiệt sức chuyện đua tranh
Tiền lưng ít ỏi làm sao mạnh
Bạc túi cò con chẳng thể lành
Suốt kiếp gian truân lòng hiu quạnh
Tàn đời khổ ải xác mong manh
Trêu ngươi lão tạo trò ma mãnh
Tạo tác làm chi chịu độc hành!?

Lưu Xuân Cảnh – 29.4.2018





CÒN ĐÂU

Bao giờ mới hết chuyện thương đau?
Mạng sống không bằng thứ cỏ lau
Đến viện tiêm nhầm, truyền lộn máu 
Lên xe chạy bậy, đụng bươu đầu
Ăn thì thực phẩm dơ, nguy, xấu 
Uống lại cà phê bẩn, hiểm, rầu
Biết phải làm sao trời có thấu?
Công quyền, pháp luật hỏi còn đâu?

Lưu Xuân Cảnh – 27.4.2018



---
Hình VOV 
Chất độc trong pin Con Ó dùng để nhuộm cà phê 
có thể giết người.





HỒI XƯA

Nhớ lại hồi xưa chuyện dại khờ
Đau mình, tuổi lão nghĩ bâng quơ
Đêm trăng giã gạo chuồn vô cớ
Sáng nắng lùa trâu lặn hững hờ
Thích thú trèo cây, ưa xé vở
Đam mê hái quả, khoái coi cờ
Mong mùa nước nổi giăng câu nhợ 
Uổng thật, xa rồi tiếc ngẩn ngơ!

Lưu Xuân Cảnh – 26.4.2018






NỒNG NÀN

Một mực thương yêu chẳng đổi dời
Cho dù hạnh phúc có săn, lơi
Ta người sánh bước dìu qua cõi
Bậu mỗ so vai đến hết đời
Gác tía lầu son giàu cũng vợi
Nhà tranh vách đất cực không rời
Bao năm trọn nghĩa tình chăn gối
Giữ mãi nồng nàn chớ đánh rơi.

Lưu Xuân Cảnh – 25.4.2018





THẬT GIẢ

Thật giả thời nay khó biết đường
Ông “nghè” dốt chữ “mõ” lên hương
Ăn nhiều mụ óc đầu hoang tưởng
Nuốt cả trơ tim dạ lọc lường
Nén bạc mua quan rồi trở hướng
Thoi vàng tậu chức để tìm phương
Quên ơn bỏ nghĩa sùng thần tượng 
Mất hết nhân tâm quả dị thường.

Lưu Xuân Cảnh – 22.4.2018






@ LẠC BẾN
(Nđt)

Lạc bến con tàu đã nhổ neo
Cuồng phong sóng dữ giật dây lèo
Xa bờ hẫng hụt oằn tay lái
Cách bãi trần ai bẻ cột chèo
Vấp buổi mưa vùi đôi mạn gãy
Vào nơi gió dập mũi ghe khoèo
Đành buông phận mỏng cho dòng nước
Sấp ngửa trôi chìm vẫn dạt theo.

Lưu Xuân Cảnh – 20.4.2018





CHỚ BẢO GIÀ

Chớ bảo rằng em đã tuổi già
Phai màu mắt biếc sạm làn da
Đừng lo, dáng đẹp nhờ thon thả
Chẳng ngại, người xinh cậy nõn nà
Vẫn đượm ân tình đâu gỗ đá
Luôn đầy trách nhiệm dám trăng hoa
Mai này dẫu phải thân tàn tạ
Giữ trọn yêu thương mãi đậm đà.

Lưu Xuân Cảnh – 18.4.2018





HAI LẦN VỠ MỘNG

Bốn sáu năm “mười chín tháng tư”
Quê mình lửa đạn phải di cư 
Chông chênh giữa phố điều lo ngự
Rối rắm trong tâm nỗi sợ lừ
Kiếm lớp mong sao còn học chữ
Tìm thầy muốn vẫn được theo sư
Đang mùa phượng nở lòng do dự
Tiếp nữa tan trường chạy ngất ngư.

Lưu Xuân Cảnh – 16.4.2018






ÁO TRẮNG

Áo trắng lâu rồi chẳng thể quên
Trường tan bè bạn dạt trăm miền
Xa người mãi ngắm chùm hoa đỏ
Vắng kẻ luôn nhìn nét mực đen 
Ước được quây quần lời rối rít?
Mong còn gặp gỡ chuyện liên miên
Thương về kỷ niệm thời nhung gấm
Ngà ngọc tà bay nét dịu hiền. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.4.2018





TUỔI THANH XUÂN

Háo hức lên đường sức trẻ trai
Tin rằng hạnh phúc ở ngày mai
Dù rơi máu đỏ không ngần ngại 
Dẫu đứng tim hồng chẳng nhạt phai
Lội suối trèo đèo chân vững chãi
Băng rừng vượt dốc chí bền dai
Bây giờ bạc tóc thân tê bại
Mấy bước ra vào đã bở tai.

Lưu Xuân Cảnh – 12.4.2018




@ CẠN CHỮ
(Nđt)

Cạn chữ đâu còn viết nổi thơ
Thôi đành ghép tạm ngữ cùi, xơ
Chờ hôm đủ mạnh nương thuyền rớ
Đợi bữa vừa sung ráng nhủi bờ
Mỗi ngụm trà xanh chìm trắc trở 
Vài ly nước lã khỏi lu mờ
Câu từ nhả đến nào be bợ
Dẫu đói nhưng đầu chẳng bị trơ.

Lưu Xuân Cảnh – 10.4.2018





NẮNG CHIỀU

Ngã nắng cành xiên một bóng chiều
Ven hồ liễu rũ dáng nghiêng xiêu
Ngoài đê mấy chú sơn ca nhảy
Dọc suối vài chàng bói cá kêu
Mãng sáng teo dần ngày cạn rộc
Hoàng hôn lớn mãi tối thêm nhiều
Yên bình thơ mộng đầy nhung nhớ
Cứ nghĩ mơ về xứ sở yêu.

Lưu Xuân Cảnh – 06.4.2018





VĨNH BIỆT BẠN

Nghe tin sét đánh bạn “đi” rồi!
Chết lặng, đau buồn, thảm thiết. Ôi!
Mạch máu tăng dòng mà biệt cõi
Buồng tim đứt nhịp phải xa đời
Chong đèn thổn thức sầu bao nỗi
Thắp nến suy tư tiếc những hồi...
Tạo hóa an bài đâu thể đổi
Mà đành nuốt hận chịu lìa thôi!

Lưu Xuân Cảnh – Đêm 04.4.2018


Nguyễn Văn Mai


HƯƠNG HOA

Chiều tàn thiết mộc* ngát mùi hương
Gợi nhớ người quê giữa phố phường
Mặc kệ ồn ào lòng mãi tưởng
Không màng nhộn nhịp dạ hoài thương
Còn đeo nghĩa bạn dù muôn hướng
Vẫn níu tình ai dẫu vạn đường
Ước được gần nhau mà tận hưởng…
Thôi buồn cách trở, mịt mù sương.

Lưu Xuân Cảnh – 04.4.2018
---
* thiết mộc lan, hoa thơm vào chạng vạng.





KHUNG TRỜI KỶ NIỆM

Khung trời kỷ niệm bị mờ phai
Ước hẹn lùi xa cả đoạn dài
Bởi khó bền lâu đành bỏ ngãi
Vì không vững chắc phải tìm bài
Vườn xưa vẫn trổ lành cây trái
Lối cũ còn in rõ gót hài
Lỡ mất vuông tròn thì cũng tại
Đừng hờn chớ trách hỏi do ai?

Lưu Xuân Cảnh – 02.4.2018