Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018



CHUYỆN XÓM TÔI 

Xóm nhỏ quê mình có thế thôi! 
Người nay cũng “xịn” chứ đâu tồi 
Làm thuê phía Nhật tiền dồn gối 
Ở mướn bên Hàn bạc cất ngôi 
Trí tuệ ô sin xoay đắp đổi 
Tài năng đầy tớ múa qua hồi 
Nên mừng hoặc tủi sau đen tối 
Dám sánh cùng ai bởi chỉ “bồi”! 

Lưu Xuân Cảnh _ 31.7.2018






CỬA KHỔNG SÂN TRÌNH 

Cửa Khổng sân Trình khó ngõ vô 
Bày chiêu léo lận lũ điên rồ 
Không tài cố bám chờ nâng vỗ 
Chẳng trí năng leo hót nịnh vồ 
Đến đoạn cao trào làm mấy vố 
Khi hồi tột đỉnh chiếm vài lô 
Ăn càn mắc nạn sa vào hố 
Chết rục trong tù quả báo cô. 

Lưu Xuân Cảnh _ 29.7.2018






HOA LÀI

Hoa lài cánh trắng đượm mùi thơm
Nở giữa vườn xanh được mấy chòm
Lắm nụ non tơ vừa chực chớm
Bao ngồng óng mượt sắp trồi đơm 
Pha trà ngát tỏa ban mai sớm
Ủ nhụy xông lừng buổi tối hôm
Thoảng gió đưa hương đà nhấp nhổm
Nâng ly mũi ngửi mắt say dòm.

Lưu Xuân Cảnh _ 27.7.2018 
***
Bài nối vần cùng Thi hữu
TRÀ LÀI 

Hoa nhìn dịu mắt chính là em, 
Tận hưởng bao lâu mới hết thèm? 
"Thoảng gió đưa hương đà nhấp nhổm" 
Ơi nàng! Hứng quá - tối nay thêm. (LVĐ) 
Ôm ghì thỏa mãn bờ môi nếm 
Siết chặt đồng tình chén sứ chêm 
Rót nữa đi nào mùi đã quyện 
Nồng nàn đối ẩm cạn lòng đêm. (LXC) 

Lưu Xuân Cảnh _ 28.7.2018






CHƠI THƠ THUẬN NGHỊCH 

Chơi thơ thuận nghịch rỗi nhàn đời 
Lỗi bệnh trăm ngàn cực ngút hơi 
Khơi ý tạo bài hay mãi trỗi 
Gợi câu thành tứ đẹp khôn rời 
Mời huynh kính tỷ hòa chương nối 
Đợi đệ chờ bằng nhập khúc lôi
Lời tiếng ngược cao vươn khó nổi 
Phơi bày chữ chỉ ngó dòm thôi! 
Thôi dòm ngó chỉ chữ bày phơi 
Nổi khó vươn cao ngược tiếng lời 
Lôi khúc nhập bằng chờ đệ đợi 
Nối chương hòa tỷ kính huynh mời 
Rời khôn đẹp tứ thành câu gợi 
Trỗi mãi hay bài tạo ý khơi
Hơi ngút cực ngàn trăm bệnh lỗi 
Đời nhàn rỗi nghịch thuận thơ chơi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 25.7.2018






MỪNG TÂN GIA 
(Tặng đệ Lưu Phước Hải – Biển Rộng) 

Phước Hải nay thành vị phú gia 
Lầu cao Biển Rộng chủ ngôi nhà 
Giang Nam quý hữu, giàu to quá 
Lãng Tử thân bằng, đẹp dữ ta 
Nở mặt dòng Lưu tình thúc bá 
Vui lòng bổn Tộc nghĩa ca ca 
Mai này cháu chắt làm hương hỏa 
Ở chốn hoàng tuyền hưởng tiếp nha! 

Lưu Xuân Cảnh _ 23.7.2018






THƯƠNG 

Vì đâu lạc lõng giữa đường đời 
Lạnh lẽo thèm thuồng! Hỡi mẹ ơi! 
Nỡ biệt thân non lìa nỗi nhớ 
Đành từ xác mọn đoạn tình rơi 
Vòng tay thiếu vắng đêm sương gợi... 
Mái ấm không còn tối gió khơi… 
Nắng đốt mưa vùi con phải tội!? 
Bơ vơ phố chợ chịu tơi bời. 

Lưu Xuân Cảnh _ 23.7.2018






“TRỒNG NGƯỜI” 

Mai sau đất nước sẽ ra gì 
Cái học thời này đã biết chi? 
Dốt đặc con quan nâng điểm thí 
Ngu dày cháu tướng sửa bài thi 
Leo cao chức bự rồi xa xỉ 
Chén lớn nhà to lại phát phì 
Giáo dục! Ôi bao điều quái quỷ! 
“Trồng người” hóa phá hoại ai bi ! 

Lưu Xuân Cảnh _ 21.7.2018






NƯỚC TÔI 

Năm canh nghĩ chuyện nước non nhà 
Sức mọn làm gì? Chỉ xót xa! 
Những kẻ chen chân thì đấu đá 
Bao phường hối lộ lại hò la 
Cơ đồ gấm vóc dần nghiêng ngả 
Tổ quốc âu vàng sẽ đổ sa 
Hỏi đấng hùng anh mê ngủ hả 
Sao không nỗ lực giữ sơn hà!? 

Lưu Xuân Cảnh _ 19.7.2018







MÓC HẦU 

Đang là phận chủ tớ giằng co 
Muốn đặt quê hương trước “lưỡi bò” 
Một mực trung thành theo lũ chó 
Lo! 

Bây giờ lợi lộc khổ tương lai 
Núi biển đem dâng lũ giặc ngoài 
Sở hữu toàn dân sao Tập lái? 
Sai! 

Thương cho Lạc Việt giống Tiên Rồng 
Hiện tại thu mình né biển đông 
Thế hệ mai sau còn đất sống? 
Công! 

Lưu Xuân Cảnh _ 17.7.2018






MƠ HỒ 

Rụng cả vầng trăng dưới bóng cầu 
Em giờ hạnh phúc tận nơi đâu? 
Vườn hoang chỗ đợi đà phai dấu 
Ngõ vắng nơi mong đã nhạt màu 
Những tưởng vàng son cùng bến đậu 
Nào ngờ gấm lụa cách đường khâu 
Từng đêm dõi mắt chòm sao Đẩu 
Chỉ thấy mơ hồ đám rước dâu. 

Lưu Xuân Cảnh _ 15.7.2018






GIỮ CƠ ĐỒ 

Vươn khơi mộng lớn chí anh hùng 
Đạp sóng khinh kình nguyện thủy chung 
Sấm động ngàn phương chèo vẫn vững 
Giông gào vạn nẻo lái ung dung 
Năm châu học hỏi điều hay đúng 
Bốn biển soi nhìn chuyện bậy hung 
Đúc rút cho mình đem sử dụng 
Cơ đồ Đất Việt mãi nguyên khung. 

Lưu Xuân Cảnh _ 13.7.2018






HƯƠNG ĐỒNG 

Cỏ nội hương đồng một góc ao 
Đơn sơ cũng ngát vị thơm ngào 
Tràn khe chảy mãi người đâu dạo 
Mở lạch tuôn hoài kẻ chửa trao 
Cá lặn chim sa lời bàn thảo 
Hoa nhường bướm thẹn tiếng xôn xao 
Nhìn xem vẻ đẹp ai không hảo! 
Ước muốn... đà dâng chỉ chực trào... 

Lưu Xuân Cảnh _ 11.7.2018






LẤN CHEN 

Nước lớn sao mà cố lấn chen? 
Xâm lăng chiếm giữ mộng đê hèn 
Tình người đồng đảng thành sâu kén 
Nghĩa kẻ cùng thầy hóa mốc hen 
Kết bạn đầu môi lừa đánh lẻn 
Giao hòa chót lưỡi giả thân quen 
Không vào địa phủ mà vun vén? 
Lại cứ tranh giành đổi trắng đen. 

Lưu Xuân Cảnh _ 11.7.2018






LÚA 
(thất vận) 

Hạt “lúa” hình thành đủ thứ tên 
Gieo mầm mọc “mạ” gọi đầu tiên 
Xanh um tốt bụi thời “con gái” 
Mập mạp tròn thân thuở “đẻ đòng” 
Trổ quả vàng bông thì được “thóc” 
Thu cành úa “rạ” lại ra “rơm” 
Xay sàng trắng “gạo” còn thêm “tấm” 
“Trấu” “cám” không còn dẻo bát “cơm”. 

Lưu Xuân Cảnh _ 09.7.2018






UẤT NGHẸN 
*
XUÔI 
Hờn căm uất nghẹn nỗi tan nhà 
Đốn mạc lòng người hóa quỷ ma 
Tròn nghĩa nước dâng thề nợ trả 
Trọn tình dân ước nguyện đi xa 
Dồn đâm giặc mắt mù run lả 
Đón đánh thù đầu rụng khản la
Cơn lốc xoáy lời vang triệt hạ 
Còn nhung gấm chắc vững sơn hà. 

NGƯỢC 
Hà sơn vững chắc gấm nhung còn 
Hạ triệt vang lời xoáy lốc cơn 
La khản rụng đầu thù đánh đón 
Lả run mù mắt giặc đâm dồn 
Xa đi nguyện ước dân tình trọn 
Trả nợ thề dâng nước nghĩa tròn
Ma quỷ hóa người lòng mạc đốn 
Nhà tan nỗi nghẹn uất căm hờn. 

Lưu Xuân Cảnh _ 07.7.2018






@ MỘT MÌNH 
(Nđt) 

Trể chuyến đò đưa đã bội thề 
Sao người lỗi hẹn chút tình quê 
Chiều nao bến đỗ thuyền trông đợi 
Bữa nọ neo chờ khách bỏ bê 
Lạc nẻo trời hôm ngàn nỗi chán 
Sai luồng biển tối vạn điều ghê 
Trăng vàng dẫu có không cùng hội 
Vẫn chỉ đơn chèo dạ tái tê. 

Lưu Xuân Cảnh _ 05.7.2018






@ NGỌNG 
(Nđt) 

Bởi ngọng hầu teo khó rõ lời 
Quan bày đổi giọng giỡn đùa chơi 
Bằng mua lại hót ông tài giỏi 
Chức tậu mà khoe ổng lõi đời 
Giữ cửa mời gian vào chặn lối... 
Coi nhà dẫn bợm tới giành nơi... 
Con Hồng cháu Lạc chìm hay nổi 
Phải chống thù trong... lũ hại người. 

Lưu Xuân Cảnh _ 03.7.2018






MÍT CHÍN 

Gió lọt vào khe mít chín lừng 
Trong lòng nhấp nhổm quá là ưng 
Chành xơ dính nhựa lòn tay hứng 
Lật múi lòi bao chảy mật mừng 
Ngọt rít bờ môi thèm khó khựng 
Trơn lăn cái hột muốn gay dừng 
Hương ngào khắp phía mùi thơm lựng 
Chẳng dễ dàng thôi, cũng phải ngừng. 

Lưu Xuân Cảnh _ 01.7.2018