Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2018



CỰC VÌ THƠ 

Thường tầm, chữ ít dám đâu chơi! 
Tưởng đã thành công thỏa dạ người 
Vương phận bút cùn thân tủi tới 
Gượng câu bài dở óc đau rời 
Chương dài nhạt nghĩa thôi chờ đợi 
Ngưỡng lạ xa nghì nhận đón lơi
Đường chọn nhọc tâm thơ nghiện bởi... 
Thương sao rõ khổ tự tròng đời. 
Đời tròng tự khổ rõ sao thương? 
Bởi nghiện thơ tâm nhọc chọn đường 
Lơi đón nhận nghì xa lạ ngưỡng 
Đợi chờ thôi nghĩa nhạt dài chương 
Rời đau óc dở bài câu gượng 
Tới tủi thân cùn bút phận vương
Người dạ thỏa công thành đã tưởng 
Chơi đâu dám ít chữ, tầm thường! 

Lưu Xuân Cảnh _ 29.9.2018





BIỆT BẠN 

Bạn học đà xa biệt bảy* người 
Thương ngày áo trắng, thuở đôi mươi 
Vừa tròn tuổi cụ, lên mây cưỡi 
Mới đủ danh ông, tắt tiếng cười 
Nỡ bỏ trần gian: Thanh, Nhẫn, Lượng 
Đành quên cõi thế: Đức, Mai*, Mười 
Hoàng thiên sắp đặt làm sao đổi? 
Chấp nhận xuôi tay, chịu rã rời. 

Lưu Xuân Cảnh _ 27.9.2018 
--- 
* Bùi Hữu Thanh, Lê Văn Nhẫn, Trần Đình Lượng, Võ Văn Đức, Vương Thành Mai, Nguyễn Văn Mai (Nai), Nguyễn Thị Mười.



Trần Đình Lượng - An táng 27-9-2018


@ BÙ TRUNG THU CŨ 

Trăng ngà thuở bé mộng đùa thu 
Mãi khuất vào mây biệt nẻo mù 
Ngã hẹn, làng quê từng ấp ủ 
Đường mơ, bản xứ đã nghe gù 
Chờ soi sáng ngõ, đầu không ngủ 
Ngóng gõ rền thôn, cẳng bị cù 
Nhấp nhổm nào yên, cùng nhập lũ 
Mừng vui phá cỗ để đem bù... 

Lưu Xuân Cảnh _ 25.9.2018





@ HOEN MÀU 

Hoen màu nhật ký giở lần trang 
Chữ của ngày xưa nét dịu dàng 
Uổng nỗi đường danh chờ bị ngáng 
Thương mình ngõ lợi bỏ rời ngang 
Bao giờ trở lại thời trong sáng, 
Hỏi lúc quay về ngã rạng quang?
Đã phụ công người..., tâm hốt hoảng 
Bây chừ lỡ muộn, mảnh đời hoang. 

Lưu Xuân Cảnh _ 23.9.2018





@ NHẮN NGƯỜI ĐANG SỐNG 

Dẫu ở mồ sâu tiếng vọng rành 
Trong lời nhắn nhủ vẫn rền đanh 
Vàng thung, ngọc đảo ngày mai đánh 
Vóc biển, hình sông bữa nọ giành 
Giữ vẹn câu thề cho nước bảnh 
Lo tròn ý nguyện để lòng thanh 
Âm thầm cõi chết oan hồn chạnh 
Hỏi đợi bao giờ sẽ đấu tranh? 

Lưu Xuân Cảnh _ 21.9.2018





GIỐNG NHỆN* 

Giống nhện đang bò ở ngọn cây
Rằn ri dị thảo lạ lùng nầy
Thiên nhiên gửi biếu loài hoa đẹp
Tạo hóa trao về kiểu noãn hay
Mở cánh khoe môi chiều kẻ chuộng
Bung đài trải nhụy tặng người say
Vườn đơn, ngõ kép nào phân biệt
Vẫn nở cho đời thưởng ngất ngây. 

Lưu Xuân Cảnh _ 19.9.2018
–-
* Lan Vũ Nữ Nhện.






@ VỠ 

Vỡ vụn âu vàng chẳng biết sao? 
Từ sâu uất nghẹn mãi tuôn trào 
Ngàn năm một khắc tan chìm đảo 
Vạn thế vài giây chảy lỡ hào 
Khánh kiệt gia tài do dễ bảo 
Ăn mòn tổ quốc tại ù trao 
Còn đeo cái thuở vua tàn bạo! 
Quỷ quyệt thay dời, chiếm giữ cao. 

Lưu Xuân Cảnh_17-9-2018





@ PHẬN MỎNG 

Lạc chốn con chuồn mỏi dãi bay 
Tàn canh sáng điện mãi xa bầy 
Im lìm cánh nhỏ không hề vẫy 
Lặng lẽ đuôi tròn chẳng thế quay 
Lỡ cả đêm huyền xao xuyến vậy 
Trôi nhiều mộng ảo phũ phàng đây 
Buồn thiu chạnh nghĩ lời đưa đẩy 
Phận mỏng làm sao thoát cõi nầy? 

Lưu Xuân Cảnh_15-9-2018






@ GÌN NON 

Gìn sông giữ núi đảo luôn còn... 
Dũng cảm kiên cường dạ sắt son 
Trách kẻ xa nguồn theo lũ giặc 
Chê người mất cội đổi ngàn non 
Vì dân bỏ mạng nào so tiếc 
Bởi nước vùi thân sẽ chịu mòn 
Dẫu phải rơi đầu không hối hận 
Ngời trang lịch sử mãi vuông tròn. 

Lưu Xuân Cảnh_13-9-2018





TIÊU DIÊU VĨ CÚ
(Cách chơi mà từ cuối của mỗi câu nhằm cho đủ chữ, đủ vần. Có thể bỏ mà vẫn giữ nguyên ý). 
RU EM 

Đùa em kẽo kẹt tiếng ru hời 
Dỗ mộng cơn buồn ngủ đến nơi 
Cái tép mùng thưa vui đón đợi 
Con tôm võng nhặt khoái chào mời 
Trên rừng lắm cọp hay lui tới 
Dưới lũng nhiều chồn lủi chạy rơi 
Đẫy giấc lên tiên ai hưởng lợi? 
Hò reo mỏi miệng quá đi trời! 

Lưu Xuân Cảnh_11-9-2018





@ GÒ ĐÔI 

Lão tạo hai hòn khéo đủ đôi 
Người qua kẻ lại biết lâu rồi 
Hay tuồng cũng lắm bài vang dội 
Tốt vở từng dư chuyện lỡ bồi 
Lạ chỗ trèo lên thì rủn gối 
Mòn khe lội xuống vẫn ham đồi 
Lùm cây ngọn cỏ trùm hang tối 
Lấp lửng dường như mãi gạ, mồi. 

Lưu Xuân Cảnh_09-9-2018





HỌC (Lộc lư) 

1. 
HỌC MÃI NÀO THÔNG DẪU ĐÃ GIÀ 
Tình đời khó biết tận sâu xa 
Đường ngay gặp nạn gay lường quá 
Ngõ chật hao tiền khó bước qua 
Được dạy hàm ơn thì phải trả 
Nghe bày mắc nợ chớ phôi pha 
Con người đẹp nhất lòng cao cả 
Tránh ác, làm lành hiếu mẹ, cha. 

2. 
Đường trần khúc khuỷu hãy còn xa 
HỌC MÃI NÀO THÔNG DẪU ĐÃ GIÀ 
Biết một đừng coi thường hiểu cả 
Hay mười chớ bảo dễ cho qua 
Sông dài khó tỏ nguồn hoà hợp 
Biển mặn gay lường muối trộn pha
Có giỏi bao nhiêu không ngạo mạn 
Dù tài đến mấy chẳng ba hoa. 

3. 
Giữ nết cần cù tránh phớt qua 
Luôn tìm thiện mỹ, biết xông pha 
Tôi hoài chửa đạt dù lên lão 
HỌC MÃI NÀO THÔNG DẪU ĐÃ GIÀ 
Chữ nghĩa trui rèn vươn đích lạ 
Ngôn từ tập dượt với tầm xa 
Miệt mài gặt hái nhiều thành quả 
Khẳng định tương lai rạng cửa nhà. 

4. 
Gia tài để lại của ông, cha 
Có chữ là hơn cả mấy tòa 
Đức độ làm nên tâm vững chãi 
Nhân luân tạo được tánh dung hòa 
Trau nhiều bởi rộng dù không trẻ 
HỌC MÃI NÀO THÔNG DẪU ĐÃ GIÀ 
Tích tụ điều hay dồi kiến thức 
Khiêm nhường lượm lặt những tinh hoa. 

5. 
Lấy hiếu làm đầu việc ở ta 
Đền ơn, trả nghĩa, trọng tình nhà 
Muôn đời giữ đức lòng thư thả 
Vạn kiếp rèn nhân dạ thật thà 
Vững bước, gian nan đừng khuỵu ngã 
Yên lòng, hiểm ác cứ băng qua 
Mong sao hiển đạt, điều trên cả! 
HỌC MÃI NÀO THÔNG DẪU ĐÃ GIÀ. 

Lưu Xuân Cảnh_07-9-2018





@ KHÓ NHẠT 

Dẫu nhạt khung trời, khó rủ phai 
Lần theo nỗi nhớ tựa sông dài 
Hai người dạ mở tìm nhân ngãi 
Một kẻ hơi dồn xõa tóc mai 
Ở cõi đà mong hồi hiệp bái 
Kề bên đã quyện mối duyên hài 
Hờn chi hạnh phúc chờ ưu đãi! 
Đẹp đẽ đôi mình, hỏi có ai? 

Lưu Xuân Cảnh_06-9-2018





@ HỤT QUAN 

Lão hụt quan rồi hỏi có uy? 
Ngày mai hết kẻ nịnh xu quỳ 
Bên làng mổ lợn đâu thèm ký 
Giữa xóm làm heo chẳng sợ, ỳ 
Cánh cổng nhà ông giờ sẽ kỵ 
Con đường nghĩa địa sắp chờ đi 
Trăm ngàn được mấy người tri kỷ? 
Biết lẽ đừng vênh bản mặt thì… 

Lưu Xuân Cảnh_05-9-2018





VUI VỚI L 
(Miễn bàn lỗi, bệnh) 

Lắt léo lo lon lại lộn lèo 
Lầm lì lén lút lủi luồn leo 
Lơ là lú lẫn lời la lớn 
Lật lọng lung lay lá lủng lồi 
Lúc lỉu loài lang lòi lũ lợn 
Lôi lèn loại lác ló làn lươn 
Long lanh, lạng lách lù, lưu lạc 
Lạ lẫm lăn lên lấp lửng lòn. 

Lưu Xuân Cảnh_03-9-2018





SAY BÓNG 

Trái bóng lăn tròn lắm kẻ ham 
Tiền ra vợ giận bỏ bê làm 
Lơ cơm lão mếu dồi không gặm 
Ngán cháo bà rên nệm chẳng nằm 
Nếu bại phen này còn hủ mắm 
Bằng hòa trận nữa hết vò tăm 
Xong rồi méo mặt ngồi say ngắm 
Nước mía ba đồng góp mấy năm!? 

Lưu Xuân Cảnh_01-9-2018