Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018



DÂY KINH NGHIỆM 

Chao ôi! Lại rút sợi dây dài 
Biết đến chừng nào sẽ hết sai! 
Khuyết điểm xem chừng luôn lặp mãi 
Tiền dân ngó ngoáy vẫn tiêu hoài 
Tham ô nhập bọn đường xơi tái 
Hối lộ theo đàn ngõ nhậu dai 
Vạn nẻo, muôn chiều không ngắn lại 
Sao thâu hổng được vậy thưa ngài? 

Lưu Xuân Cảnh _ 30.10.2018






@ NHỚ CHA 

Trông hình nẫu ruột mủi lòng khơi 
Giấc ngủ triền miên biệt cõi trời 
Ở chốn phù sinh còn dõi đợi 
Chen vùng địa phủ hết đùa chơi 
Tâm thành khẩn Phật đem người tới... 
Não loạn cầu Cha nhớ kẻ rời 
Phải cách rồi xa sầu mãi gợi 
Ơn dày, nghĩa nặng chẳng hề lơi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 28.10.2018





@ CAO TUỔI 

Rằng cao sáu bảy vẫn chưa nhiều 
Gọi lão ông ừ khéo bảo kiêu 
Giữa đám đầu xanh mình rể kiệu 
Bên bầy móng đỏ mỗ hồ tiêu 
Thông thường sẽ chậm khi già yếu 
Lạ lẫm còn nhanh lúc ỉu xìu! 
Cũng ráng vươn tầm mong chực hiểu 
Làng phây, mạng ảo dấn thân liều. 

Lưu Xuân Cảnh _ 26.10.2018





@ NIỀM TIN 

Giấu nhẹm làm sao hiểu rõ ràng 
Băng rừng vượt biển dễ gì sang 
Còn nghe phỉnh cáo thì toi mạng 
Chớ để hù nai sẽ sụp làng 
Đỏ mão, phần thân toàn dối trạng 
Xanh đầu, khúc ruột chỉ lừa mang 
Niềm tin mãi đợi chờ tươi sáng 
Lỡ buổi mưa vùi chịu xuống hang. 

Lưu Xuân Cảnh _ 24.10.2018





@ NỖI BUỒN 

Mang buồn bán sạch dễ tìm vui 
Khỏi vướng sầu bi mãi dập vùi 
Gã lính vờ điên tìm ngủ bụi 
Thằng tôi giả điếc luyện rung đùi 
Lo bài... vững bụng, tiền bung túi 
Nghĩ kế... phình hông, bạc thủ nùi 
Hãi chuyện đương đầu, quên khốn tủi! 
Mai rồi vĩnh cửu, sáng thành đui. 

Lưu Xuân Cảnh _ 22.10.2018





@# LẠC LÕNG CHỒNG 
(Trường thiên Thập Nhị Cú - Ngũ Độ Thanh) 

Rã rượi lời than nhói cả lòng 
Quay người bước vội nữa là xong! 
Mười hai nẻo bến nhầm nơi đục 
Một nửa khung đời lẫn chốn trong 
Gắng giữ bao ngày, thương phải đợi... 
Lo gìn những buổi, tiếc cầu mong... 
Hồi xưa bã rượu... từng cay đắng 
Lúc trẻ đầu tôm... đã mặn nồng 
Bãi đổ mành nan gờm gió quật 
Bờ neo mảng gỗ sợ giông bồng 
Còn đâu hạnh phúc... sầu dang dở 
Khốn khổ mình em, lạc lõng chồng. 

Lưu Xuân Cảnh _ 20.10.2018 






@ TRÀN THƠ 

Mở mạng dòm qua thấy điệp trùng 
Thơ bày khắp nẻo lộn cà bung 
Còn ai thích đọc hôm tràn vũng 
Hết kẻ thèm xem bữa ngập vùng 
Có lẽ vài anh thì để bụng 
Hay là mấy chị chỉ nhìn khung 
Bài hay cũng lắm, thường kinh khủng 
Chẳng biết...làm thinh đỡ bận lòng. 

Lưu Xuân Cảnh _ 18.10.2018






MÙA ĐÔNG MIỀN TRUNG 

Đông về cực khổ lắm miền Trung 
Chống lũ oằn vai chịu vẫy vùng 
Chồng chất bão xô nhà mái thủng 
Lộng hành mưa đổ đất đồi rung 
Lông bông dắt dẫn sao hoài trúng 
Lóng ngóng tìm đi lại mãi trùng
Trông đợi mỏi mòn thôi ngập vũng 
Chông chênh phận số gắn lùng nhùng 

Nhùng lùng gắn số phận chênh chông 
Vũng ngập thôi mòn mỏi đợi trông 
Trùng mãi lại đi tìm ngóng lóng 
Trúng hoài sao dẫn dắt bông lông 
Rung đồi đất đổ mưa hành lộng 
Thủng mái nhà xô bão chất chồng
Vùng vẫy chịu vai oằn lũ chống 
Trung, miền lắm khổ cực về đông. 

Lưu Xuân Cảnh _ 17.10.2018





TÌNH MẸ 

Mở cánh ôm con mẹ chịu đời 
Tình nào sánh nữa vậy người ơi!? 
Vì dòng đã gánh mưa, giông dội 
Bởi giống từng gồng gió, nước rơi 
Trí thấp đầy lòng thương, đáng ngợi 
Thân lùn rộng dạ mến, đừng lơi 
Nêu gương sáng mãi bao điều gợi 
Thức tỉnh tâm hồn, hãy gắng soi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 15.10.2018





@ GIỮ TÌNH 

Đêm dài thức trọn tả bài thơ 
Để giữ tình ai đoạn bất ngờ 
Quặn thắt, tim sầu môi vẫn nở 
Dằng dai, ruột nẫu mắt luôn vờ 
Trao nhiều ngọt đắng, liền tan vỡ 
Gửi ít nồng cay, mãi đợi chờ 
Kỷ niệm xa dần, ôm nỗi nhớ 
Đề câu bảy chữ, tiếc...phai mờ. 

Lưu Xuân Cảnh _ 13.10.2018






NGÓ LƠ 

Luật trắc, vần bằng dệt tứ thơ 
Bày ra gan ruột khó che mờ 
Bài lưu gửi bạn điều trăn trở 
Chữ kết chia ai khúc vật vờ 
Thử luận bao người đồng cảm hở? 
Đem bàn mấy kẻ thuận tình cơ? 
Vì chưng thẳng thắn không be bợ 
Đụng chạm thành nhiều vị ngó lơ! 

Lưu Xuân Cảnh _ 08.10.2018 






CHỮ “TÀI CHỮ MỆNH”* 

Lạm bàn CHỮ cũng lắm điều gay! 
Bởi trổ TÀI vương họa có ngày 
Đã học CHỮ tâm cần sổ gãy 
Từng ôn MỆNH đức phải trưng bày 
Xun xoe KHÉO đụng hùm đang nhảy 
Nịnh bợ LÀ đùa khói bốc bay 
Cố hữu GHÉT người hơn, vẫn vậy 
Gà chung NHAU mẹ, đá tan bầy. 

Lưu Xuân Cảnh _ 06.10.2018 
--- 
* Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau-Nguyễn Du





ĐẾN ĐÓ THÔI 

Đã vượt qua vòng, sáu chục dôi 
Yên tâm sống tiếp. Vậy ngon rồi! 
Dù già giữ khỏe, siêng chày cối 
Dẫu lão gìn sung, mạnh đủa nồi 
Dạy cháu như ông, tài mãi trội 
Khuyên con giống bố, đức luôn trồi 
Mai sau vĩnh viễn lìa, không hối 
Chúc cụ trăm tròn, đến đó thôi! 

Lưu Xuân Cảnh _ 05.10.2018





CẢM THU 

Thu lại gom vàng nhặt lá rơi 
Thú vui say nhẹ nắng xanh trời 
Mù sương khuất nẻo thêm mong đợi 
Rủ ngọn xao cành gợi ngóng chơi 
Khu dạt gió lùa may kẻ hởi 
Phủ tan mây dậy sáng trăng ngời 
Vù bay cánh đảo chim lui tới 
Ủ xám thôn làng lẹ cạn vơi. 

Vơi cạn lẹ làng thôn xám ủ 
Tới lui chim đảo cánh bay vù 
Ngời trăng sáng dậy mây tan Phủ 
Hởi kẻ may lùa gió dạt Khu 
Chơi ngóng gợi cành xao ngọn rủ 
Đợi mong thêm nẻo khuất sương mù 
Trời xanh nắng nhẹ say vui thú 
Rơi lá nhặt vàng gom lại thu! 

Lưu Xuân Cảnh _ 04.10.2018





@ TÌNH CÔI 

Em về bỏ lại mỗi mình anh 
Gánh nửa tình côi nhạt cũng đành 
Tiếng nghĩa còn vang hồn ủ lạnh 
Lời ân vẫn rộn mắt diêm lành 
Mờ son đẹp nết cần lưu ảnh 
Bạc phấn xinh người phải giữ tranh 
Nhớ thuở cơ hàn mơ ngõ hạnh 
Giờ thôi hết cả, mộng tan tành! 

Lưu Xuân Cảnh _ 02.10.2018