Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019



CẦM ĐẦU THIÊN HẠ (viết vui) 

Mệnh số từng nghe sướng nhất làng 
Cầm đầu thiên hạ hưởng giàu sang 
I sì đúng vậy nhưng ngao ngán 
Lạ nhỉ nào sai quá bẽ bàng 
Cả tháng đưa tông nhiều tóc rụng 
Toàn năm xếp kéo lắm râu tàn 
Và đâu có phải quan quyền chứ! 
Được cái sờ mày, lắc dọc ngang. 

Lưu Xuân Cảnh _ 30.7.2019





@ TRĂNG VÀ THƠ 

Một mảnh trăng gầy dõi bóng đêm 
Màn sương ướt đẫm đọng loang thềm 
Mài nghiên nhỏ mực câu chờ nếm 
Dỡ quyển rơi từ tứ đợi nêm 
Mãi hỏi mà chưa rành lặp đếm 
Luôn tìm lại chửa biết bồi thêm 
Từ lâu đã bỏ lời tâng đệm 
Chỉ giữ ngang bằng được sống êm. 

Lưu Xuân Cảnh _ 25.7.2019





MẪU XƯƠNG 

Lật đá tim chùng thấy mẫu xương 
Hang sâu đất sập hóa thiên đường! 
Tay sờ cốt vụn đau nào tưởng 
Mắt nhắm thây tàn quá đỗi thương 
Bỏ xác vì dân hồn tạc trượng 
Quên mình bởi nước phách soi gương 
Công ghi Tổ quốc ngàn năm thưởng 
Sử khắc anh hùng rạng mấy chương. 

Lưu Xuân Cảnh _ 20.7.2019





# LUẬN BÀN 

Râm ran lập luận với bàn, bình 
Lõm bõm mù mờ hóng hớt, kinh! 
Miệng mụ rêu rao đầu lỉnh kỉnh 
Mồm mi lấp liếm ruột chình ình 
May mà sáng suốt luôn bình tĩnh 
Tốt thế huênh hoang mãi rập rình 
Ngữ nghĩa lăng nhăng khua rủng rỉnh 
Khô khan xập xệ muốn thùng thình! 

Lưu Xuân Cảnh _ 16.7.2019





@ BỎ 

Bỏ hết hờn ghen những hận thù 
Nghe điều tiến bộ mở đường tu 
Đừng đem hủ bại ra làm thú 
Chớ cậy gian hùng chỉ lĩnh ngu 
Để hướng con người lo nghĩa vụ 
Rồi gông lũ mọt nhốt lao tù 
Và thôi hiểm độc, xa khờ lú 
Ngẫm buổi hoàng hôn sập tối mù. 

Lưu Xuân Cảnh _ 10.7.2019





SÂU

Phí sức uổng vì sâu
Ngày chăm tối gặm đầu
Không lường nên gặp xấu
Chẳng nghĩ phải ghìm đau
Một đoạn cành xuyên mấu
Hai chùm nụ thủng bầu
Mơ hoa tàn noãn đậu
Chúng đục cả đêm thâu.

Lưu Xuân Cảnh _ 06.7.2019