Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019



@ CÁ CẢNH 

Tung hoành biển rộng với trùng khơi 
Cưỡi sóng vào ra thỏa mộng đời 
Những trận đương đầu lao thẳng tới 
Nhiều phen thử sức trụ không rời 
Giờ đây lỡ vận sa nhằm lưới 
Biết sẽ làm sao loại bỏ tời! 
Quẫy mạnh càng thêm tròng chẳng nới 
Đem trò đổi sắc lỡm người chơi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 25.11.2019




NỖI NHỚ 

Vô hình nỗi nhớ đâm tim 
Dằng dai thổn thức im lìm thở than 
Đêm đêm nghĩ ngợi miên man 
Tơ vò rối trí, tình tan, lạnh người 
Làm gì để được sầu vơi? 
Tìm trong kí ức một thời gió mưa... 
Nhìn xa chỉ có song thưa 
Qua khung cửa sổ ai chưa trở về 
Tâm hồn ủ dột tái tê 
Ngày mai chắc lỡ câu thề nữa đây! 
Thu mình bốn bức tường vây 
Còn không nghĩa nặng ân dày thuở xưa? 
Thời gian trái chín đong đưa 
Chờ đâu được nữa mà chưa thấy về ! 

Lưu Xuân Cảnh _ 20.11.2019





@ THƯƠNG BUỒN 

Thương buồn rối dạ nghĩ tùm lum 
Chuyện những con người phải chết khum 
Đạo đức lường so vừa đủ chũm 
Nhân tình sánh lựa chửa đầy chum 
Tìm nơi sẽ sướng mà tiêu sụm 
Kiếm chỗ bình yên lại xỏ cùm 
Thử nghĩ ai bày ra buộc túm!? 
Dồn xô lớp trẻ gục theo chùm? 

Lưu Xuân Cảnh _ 17.11.2019






@ TÀU ĐÊM 

Đợi mỏi canh chầy chuyến nữa, đêm 
Vầng trăng ngả bóng rụng bên thềm 
Sương lùa cảm lạnh, tìm hơi ấm 
Gió đẩy xao mành, kiếm chỗ êm 
Dõi mắt chờ duyên, … đành bỏ lại 
Ôm tình ngóng nợ, …. phải đèo thêm 
Người đi dễ biết ai sầu khổ! 
Lặng lẽ quay về chỉ dáng em. 

Lưu Xuân Cảnh _ 12.11.2019





@ CHÂN TÌNH 

Hoài thương mãi nhớ chỉ em mình 
Ước sẽ nuông chiều bởi đẹp xinh 
Rệu rã từng đêm rồi ngó ảnh 
Buồn hiu mỗi tối lại xem hình 
Sao còn cách trở người trong mộng 
Chẳng dễ chung cùng một hướng sinh 
Chữ viết chưa hề mô tả được 
Lòng ai thể hiện tấm chân tình. 

Lưu Xuân Cảnh _ 08.11.2019





@ MẢNH SÀNH 

Chìm trong cổ tích một vuông sành 
Phủ bụi bao đời giữ sắc thanh 
Nhạc tỏ tồn lưu hồn mẫu thánh 
Hình soi tưởng vọng đấng sinh thành 
Trầm ngâm giữa khói nhang rầu lạnh 
Lạc lõng bên mồ cỏ vắng tanh 
Ẩn chứa thời gian, người, vật, cảnh 
Từng mang rạn nứt nỗi tan tành. 

Lưu Xuân Cảnh _ 05.11.2019





U HOÀI (Về Thạch) 

Người anh cả bạn cũ xa rồi! 
Lớp trưởng năm nào mãi vậy thôi 
Chẳng gặp khi còn nên bối rối 
Mà nghe đã mất thật bồi hồi 
Thương ngày trẻ ấy cùng chung hội 
Tiếc buổi già kia cách trở đồi 
Vĩnh biệt trần gian về cõi tối 
U hoài nỗi nhớ chạnh lòng tôi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 02.11.2019





@ VÌ ĐÂU 

Dám hỏi vì đâu lũ ngập đồng? 
Thưa rằng: Tặc nó ỷ quyền ông 
Thằng ngu đốn ngả bao rừng rộng 
Đứa đểu nhờ bưng những mặt hồng* 
Bỏ trạm ngàn đô vào chỗ trống 
Qua rào mấy tỷ chạy đường không 
Đồi hoang đất lở mưa dồn đọng 
Để lũ sâu bầy mập nứt hông. 

Lưu Xuân Cảnh _ 01.11.2019 
--- 
*- “Hồng” là từ để chỉ một người giác ngộ cao, trình độ hiểu biết chuyên sâu về chính trị, mang tính giai cấp, ở đây có nghĩa là người giác ngộ cao về chủ nghĩa cộng sản.