Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020



BẠN THƠ 

Tết nở LÊ đào hẹn ghé thăm 
Vì yêu VĂN bút chuộng tình đằm 
Vài câu ĐIỆP ý gìn muôn thuở 
Mấy chữ LƯU vần để vạn năm 
Gặp mặt XUÂN này là một tuổi 
Trao lời CẢNH tiếp ước hàng trăm 
Trong lòng BẠN hữu mong tươi thắm 
Xướng họa THƠ cùng giữ mãi thâm. 

Lưu Xuân Cảnh _ 27.01.2020






@ XUÂN 

Sắp chữ đầu năm gửi tặng người 
Xuân về hạnh phúc sẽ hồng tươi 
Tròn câu chúc tụng đầy trăm tuổi 
Vững cẳng leo trèo vượt chín mươi 
Thỏa mãn điều mong tiền bạc tới 
Mừng vui buổi gặp cháu con cười 
Cằn khô loại bỏ thêm nguồn tưới 
Xấu dở chôn vùi đẹp mãi khươi./. 

Lưu Xuân Cảnh _ 25.01.2020





@ GIAO THỪA 

Tết được quay về cũng đủ vui 
Làm ăn giáp quận chỉ xơ cùi 
Người thân gặp gỡ mừng tay bắt 
Bạn cũ ôm choàng siết cổ chui 
Nhắp rượu mơ màng thêm tuổi nữa 
Đề thơ diễn đạt viết câu mùi 
Đêm chờ khởi động chào xuân mới 
Khoảnh khắc giao thừa vội vã lui ! 

Lưu Xuân Cảnh _ 24.01.2020





@ NÍU THỜI GIAN 

Dừng chân níu lại cả bao mùa 
Vội vã chi nào bỏ thắng thua! 
Thỏa nguyện tung hoành luôn giữ hứa 
Vì ưng nhận thức chẳng bông đùa 
Trăng vàng nửa lặn mong đừng úa 
Mống bạc phần phô nghĩ khỏi lùa 
Trải rộng lòng nhân tình diễn múa 
Thì quên cực khổ phúc dư thừa! 

Lưu Xuân Cảnh _ 21.01.2020




ĐẤT 

Chấp nhận và thứ tha 
Ôm vào lòng - Mẹ Đất 
Dù yêu hay là ghét 
Vẫn đối xử như nhau 
Không thù hận ngàn sau 
Chẳng móc moi thuở trước 
Lũ quan tham bán nước 
Hay liệt sĩ vì dân 
Cũng chỉ được ngang phần 
Mẹ rộng lòng thương cảm 
Cỏ mồ vàng ảm đạm 
Hay dát vàng kim cương 
Vẫn kiên định lập trường 
Thời gian thôi tan biến! 
Dù gì không lay chuyển 
Cứ quyện chặt tình yêu 
Cây bám rể muôn chiều 
Chịu xới cày chà đạp 
Mặc phong ba bão táp 
Giữ một lòng bao dung 
Hãy học cách thủy chung 
Sống ung dung như Đất./. 

Lưu Xuân Cảnh _ 21.01.2020





HEO RỒI CHUỘT 

Heo kia chiếm ghế trọn năm dài 
Chuột nọ tùy thời sẽ tiếp ngai 
Tổng kết nhiệm kỳ nhiều chước đại 
Khai trương công vụ lắm mưu tài 
Rồi đây có bỏ ăn và hại 
Sắp nữa còn không nhận với xài? 
Thập nhị chi cùng loài vật quái 
May nhờ rủi chịu biết kêu ai! 

Lưu Xuân Cảnh _ 18.01.2020






@ ÁO LỤA 

Ưa nhìn áo mỏng dập dìu bay 
Sực nhớ tình xưa của những ngày 
Đổ bóng sân trường vui dữ vậy 
Soi hình cửa kính chuộng nào hay 
Đường chia ngược gió dường ai vẫy 
Chỗ đợi ven rào tưởng trúc lay 
Giữ lại trời mơ chiều thứ bảy 
Còn vương đến tận buổi xa nầy. 

Lưu Xuân Cảnh _ 14.01.2020





@ YẾU NHƯ GIUN 
(Thơ vui) 

Thôi rồi sức đủ đọ cùng giun 
Đổ gục dòm coi giống lũ trùn 
Chỗ khỏ thì teo mình tựa bún 
Tay cầm lại dãn xác bằng thun 
Luôn phì mũi thở, đầu khum lún 
Mãi há mồm rên, cổ vẹo rùn 
Thắng bại không màng lo khỏi nhũn 
Chưa vào trận chiến nghĩ là run! 

Lưu Xuân Cảnh _ 09.01.2020





@ LÒNG DẠ* 

Cứ để riêng lòng, dạ chỗ xa 
Người xem dễ biết chẳng suy rà 
Bằng không gộp chữ tình ghê quá 
Nếu thử xâu từ chuyện dữ sa 
Một nghĩa chìm sâu miền xảo trá 
Muôn điều đậy kỹ chốn phồn hoa 
Xưa còn hiểu rõ giờ ra lạ 
Đã thế nên lường kẻ hại ta. 

Lưu Xuân Cảnh _ 06.01.2020 
---- 
*lòng dạ 
- danh từ 
được coi là biểu tượng của tình cảm, ý chí 
. lòng dạ nham hiểm





@ TIẾC 
(Nhớ Cang) 

Dẫu tận miền xa, nẻo cuối trời 
Năm dài vẫn tiếc chuyện mù khơi 
Thề non, hẹn biển vui tròn kiếp 
Giữ lửa, kề vai sống trọn đời 
Tuổi đã sang già, tim nát vụn 
Tình chưa đến ngưỡng, dạ tơi bời 
Còn yêu nét đẹp ngày tươi trẻ 
Lại chẳng chung đường, rẽ hướng bơi. 

Lưu Xuân Cảnh _ 03.01.2020





@ SẮP TẾT 

Theo về vị tết buổi tàn đông 
Nhựa ủ nhành cây giữ cấy trồng 
Gộp cả mùi hương vào mỗi lóng 
Chia đều nụ nhỏ tới từng bông 
Thân nghèo đổi chỗ chờ xuân lộng 
Tuổi cực nhường nơi đón cõi bồng 
Biết chẳng ra hồn nhưng vẫn mộng 
Coi đời sự thể có gì không? 

Lưu Xuân Cảnh _ 01.01.2020