Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020



@ CON MẮC DỊCH (CORONA) 

Tròn xoe dựng mấu ở quanh rìa 
Khiếp đảm dương trần lũ giặc kia 
Quỷ dữ là cô vì mọc khía 
Hung thần chính thị bởi lòi tia 
Dù chưa để mắt buồn kinh địa 
Dẫu chẳng dây mình chán rụng ria
Diệt kỹ tiêu đời thôi rúc rỉa 
Bình yên lại đến khỏi chia lìa. 

Lưu Xuân Cảnh - 27.3.2020





KHUYA 

Nắng tắt lâu rồi 
Cú vọ kêu đôi 
Buồn trong đơn lẻ, than ôi! 
Quặn lòng thổn thức bồi hồi nhớ ai 
Hẹn bạc tóc mai 
Thề hết đường dài 
Mà sao rẽ ngã chia hai 
Còn lưu lại dáng nhún vai lạnh lùng 
Tặc lưỡi thạch sùng 
Lưới nhện tơ chùng 
Chảy dài sáp lệ rưng rưng 
Tường vây bốn mặt kín bưng quạnh phòng 
Lật sách đèn chong 
Nhật ký tìm dòng 
Vài hàng đã viết từng mong: 
Người vui hạnh phúc ấm nồng đẹp duyên! 
Đối diện màn đêm 
Hư ảnh sau rèm 
Chập chờn khoảng lặng dài thêm 
Tiếng gà gáy sáng nỗi niềm khó vơi./. 

Lưu Xuân Cảnh - 23.3.2020





@ MỖI SÁNG 

Bình minh cuốc bộ đủ trăm vòng 
Thở khí thơm lành ngõ sạch trong 
Tập giữ tâm bình thân khỏi cóng 
Đi gìn tính thiện cẳng thường rong 
Cà phê một cốc nhìn khung cổng 
Sữa lạt vài ly ngó cảnh đồng 
Dưới những tàn cây già trải rộng 
Vào phây nhắn gửi bạn đôi dòng. 

Lưu Xuân Cảnh - 19.3.2020







YẾU 
(Song tứ lục bát vui) 

Lúc trẻ hăng say 
Giờ lão thôi cày 
Tiếc cho sức khỏe hao gầy 
Chân tay cũng yếu mặt mày hố hang! 
Có lúc la làng 
Lắm bữa tăng thang 
Chân èo uột, cẳng xiêu hàng 
Trăm năm dám ước đa đoan cực mình! 
Cây gậy chung tình 
Đầu gối rung rinh 
Nghịch tai giả điếc làm thinh 
Vì lo huyết áp thất kinh cả nhà! 
Trời nắng mò ra 
Gió núp trong nhà 
Đêm nằm thao thức canh gà 
Còn bao lâu nữa nhạt nhòa khói nhang!? 

Lưu Xuân Cảnh - 15.3.2020





GIEO RẮC 

Ích kỷ hay là chậm tiến đây 
Người mang ẩn họa rắc gieo đầy 
Cho mình chẳng bệnh mà tung tẩy 
Để kẻ thân lành bị nhiễm lây 
Ý thức đâu nào đơn giản vậy 
Đồng bào ta đó thiệt thòi vây? 
Điều răn phải lẽ sao không thấy 
Cả một nhà kia tạo nỗi nầy! 

Lưu Xuân Cảnh _ 09.3.2020



TAPCHITINVIET.COM
Bệnh nhân nhiễm Corona thứ 17 đối diện với mức ph.ạt n.ặng: Có thể bị phạt tù lên đến 12 năm vì làm lây lan dịch...


LÁ RƠI 

Chạm nhẹ hiên chiều chiếc lá rơi 
Cành thưa nắng nhạt chiếu nghiêng trời 
Bên lòng chợt xót hồn khâm liệm. 
Khóe mắt vừa cay phách đổi dời 
Có kẻ vô tình xem cỏ rác 
Còn ai hữu ý nhận cây đời! 
Mông lung trắc ẩn thần vô định 
Mấy nỗi u sầu lặng lẽ khơi! 

Lưu Xuân Cảnh _ 06.3.2020






@ GỬI GIÓ 

Đem tình gửi gió tận trời xa 
Dỗi nắng hờn mưa để lẹ già 
Một giữ hai xài cay đắng cả 
Mười buông chín bỏ mặn chua là 
Thương hoài óc loạn buồn thân lả 
Nhớ mãi tim khùng nhỏ lệ sa 
Chốn cũ người xưa giờ đổi lạ 
Còn đâu buổi ấy dạo trăng ngà! 

Lưu Xuân Cảnh _ 02.3.2020