Bậc đá trơn mòn
Những bước đời con
Đong đầy kỷ niệm "vàng son"
Dù lâu biết mấy mãi còn luyến thương.
Tiếng gọi ểnh ương
Nước đọng đầy mương
Cua bò vào tận sân vườn
Hang tròn nho nhỏ xoi đường nuôi cua
Giọt xói ngày mưa
Chua lẻ lưa thưa
Mọc bên bậc đá mẹ chừa
Rau ngon thuở nhỏ còn ưa tới giờ
Tháng hạ, trưa mơ
Tiếng mẹ ầu ơ
Kẻo cà kẻo kẹt ru thơ
Cột tre mái rạ vàng mơ giấc nồng
Rét buốt mùa đông
Khói bếp cay nồng
Dưới hiên quyện chặt ấm lòng
Giọt rơi hứng được nước trong đầy vò
Cảnh mộng tròn vo
Một thuở đói no
Giờ tìm đâu dễ thấy cho
Ngàn thương vạn nhớ, phiền lo cũng đành !
Lưu Xuân Cảnh – 15.08.2022