NHỚ
Màu sắc, hình hài chẳng thấy đâu
Mà sao day dứt cứ hằn sâu
Quanh ta trống vắng hơn hoang mạc
Có biết bây giờ em ở đâu?
Mùa hạ năm nào ta có nhau
Bao lần phượng nở đợi ve sầu
Sương pha, nắng nhuộm thay màu tóc
Còn có một lần để thấy nhau?
LXC 3-4-15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét