Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015



VỊNH CÂY NẾN 
Bvđâ 

Đốt cháy thân mình để rọi soi 
Không lo kẻ xấu với người tồi 
Vàng khè sáp lửa xua tăm tối 
Đỏ rực đèn cầy đuổi bẩn hôi 
Xiểm nịnh che mình e ló tội 
Lòn chui giấu xác sợ vang lời 
Vô danh chỗ đứng cao vời vợi 
Tỏ mặt nhân gian mãi rạng ngời. 

Lưu Xuân Cảnh - 28.11.2015


ĐÊM ĐÔNG 

Trăng tàn lá đọng giọt sương đêm 
Vẫn đợi người xưa trống bậc thềm 
Nhịp cánh giọt sành kêu rỉ rả 
Chăng tơ mạng nhện kéo êm đềm 
Bầu trời sâu thẳm ngàn tinh tú 
Mặt đất mênh mông vạn nỗi niềm 
Lặng ngắt lòng sao đầy xáo động 
Kêu bầy tiếng vạc xót xa thêm. 

Lưu Xuân Cảnh - 17.11.2015


TÀN THU 

Gió trở thu tàn lá úa bay 
Trời xanh nắng nhạt cảnh nơi này 
Trông xa núi phủ sầu mây đắm 
Ngắm kế sông tràn tủi nước say 
Phận bọt thôi đành mang chát đắng 
Thân bèo phải chịu gánh chua cay 
Tha hương ngán ngẩm tình chan chứa 
Cố quốc trông vời dạ chẳng lay. 

Lưu Xuân Cảnh - 29.11.2015


CHỈ TẠI MÊ THƠ 

Mê thơ chẳng kể trẻ hay già 
Viết để vơi sầu giỡn bóng nga 
Ý chữ đeo tình em muốn bá 
Câu lời gánh nghĩa chị mong sa 
Nào ngờ rữa ruột tơ tằm nhả 
Khó biết rơi châu nước mắt hòa 
Dám sánh thi nhân hay thức giả 
Mà vì lão đại thích trăng hoa. 

Lưu Xuân Cảnh - 28.11.2015

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015



NỢ NON SÔNG 
Tung hoành trục khoán - Bvđâ 
“Đầu bạc giang san thù chưa trả 
Long tuyền mấy độ bóng trăng soi” 
(Đặng Dung: CẢM HOÀI) 

ĐẦU tàu thẳng hướng tiến ra khơi 
BẠC phếch thời gian vẫn tuyệt vời 
GIANG lộng mênh mông thuyền chiếm lối 
SAN hùng bát ngát lái giành nơi 
THÙ còn ngấp nghé gây thêm tội 
CHƯA hết lăm le biến tệ tồi 
TRẢ nợ non sông thân dám đổi 
LONG TUYỀN MẤY ĐỘ BÓNG TRĂNG SOI 

Lưu Xuân Cảnh - 28.11.2015


CHỜ 

Đợi ngóng tình người ủ ấm tim 
Hòa thơ thỏa ý chẳng lo kìm 
Tâm hồn trơ trọi đành câm nín 
Thể xác lạc loài phải lặng im 
Giữa cõi rừng phây tâm khó kiếm 
Trong nơi biển mạng phúc gay tìm 
Tri âm đồng điệu luôn khan hiếm 
Chọn lấy thâm trầm lắng tiếng chim. 

Lưu Xuân Cảnh - 27.11.2015


TIẾNG CUỐC GỌI BẦY 

Âm vang giọng khản cuốc tìm bầy 
Chới với lưng chừng vút tận mây 
Lặng lẽ đìu hiu đêm trống trải 
Mênh mông vắng vẻ tối vơi đầy 
Kêu hoài lạc lõng sầu che đậy 
Gọi mãi bơ thờ tủi bủa vây 
Rã rượi hồn tan tình chẳng thấy 
Vì đâu khổ sở chốn bùn lầy? 

Lưu Xuân Cảnh - 27.11.2015


ĐÔNG XƯA 
Bvđâ 

Rỉ rả mưa rơi suốt những ngày 
Đồng trên bãi dưới đã tràn đầy 
Thuyền nan mấy đứa cùng chèo đẩy 
Bè chuối vài thằng xúm chống xoay 
Trôi nổi theo dòng bèo bọt chạy 
Bồng bềnh với nước rác rều quay 
Rền vang sấm nổ ngoằn ngoèo nháy 
Kỷ niệm xưa còn mãi tới nay. 

Lưu Xuân Cảnh - 25.11.2015


CUỘC SỐNG MUÔN MÀU 

Tỏ ý trao lời bởi lẽ thương 
Xe lăn để vết chuyện bình thường 
Đường đời diệu vợi suy trăm hướng 
Cõi thế xa vời nghĩ triệu phương 
Tạo vật còn bày cơn gió chướng 
Thiên nhiên lại tặng nụ bông hường 
Tâm tình cởi mở vui đừng gượng 
Thể hiện lòng thành mãi vấn vương. 

Lưu Xuân Cảnh - 26.11.2015


NOI GƯƠNG THẦY CÔ 

Thầy cô đã khuất nhớ ơn hoài 
Mong mỏi đâu lần được tái lai 
Sự nghiệp thành công nhờ nghĩa lớn 
Công danh hiển đạt cậy tình dài 
Tôi rèn nhân cách lòng luôn rạng 
Gìn giữ ân tình dạ chẳng phai 
Đào tạo nên người bao trọng trách 
Toàn tâm trọn ý đúc hiền tài. 

Lưu Xuân Cảnh - 25.11.2015


KHUYÊN CON GÁI 
Thơ vui - Bvđâ 

Gái lớn rồi nên phải lấy chồng 
Đừng bày ở vậy sẽ nằm không! 
Đêm về cú gọi sờ lưng nống 
Tối đến mèo kêu mó bụng phồng 
Đủ cặp vào ra vui mũi phổng 
Vừa đôi lui tới thích tay bồng 
Khi còn sức trẻ lo tìm rộng 
Chớ để dùn da thẳng hóa còng. 

Lưu Xuân Cảnh - 24.11.2015


CỦ GIỐNG 
Thơ vui - Bvđâ 

Tạo hóa trưng bày củ lộ “mông” 
Thiên tào sắp đặt sắn như “ông” 
Vô tri cũng loạn hình nhiều hổng 
Bất trí còn dày ảnh lắm ngông 
Ghé mắt xem qua người thỏa mộng 
Nghiêng đầu ngó lại kẻ thành công 
Thêm cười bỏ bực vui mà sống 
Góp nhặt khôi hài cậy lão Nông. 

Lưu Xuân Cảnh - 24.11.2015


Viết nối bài TNTT của KMT thành TNBC 
*
ĐỢI... 

Xót hạ, mưa tàn... Thu thẩn thơ 
Lang thang chiều vắng, thả hồn mơ 
Giai nhân quay quắt... mong người cũ 
Liễu héo nhạt môi.... mỏi mắt chờ... (Khúc Mưa Tan) 
Vẫn ngóng ngày qua hồn rệu rã 
Hoài mong tháng lại xác bơ phờ 
Dù xa mãi đợi lòng luôn nhớ 
Giữ trọn tình xưa chớ hững hờ . (Lưu Xuân Cảnh) 

24-11-2015


CÙNG HỘI AI BANH 

Thanh cao liêm khiết thật xa vời! 
Dấm dúi thông đồng cứ lặng hơi 
Giỏi đậy mồm loa thồn cả đất 
Tài bưng mép giải tọng luôn trời 
Tham ô giấu nhẹm xoay tình thế 
Hối lộ bao che chuyển sự đời 
Xiểm nịnh phì gia dân rách rưới 
Tồn vong thức tỉnh có nghe lời? 

Lưu Xuân Cảnh - 23.11.2015

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015



NÃO HẦU 
Bvđâ_Mạ đề 

Mạng sống muôn loài cũng giống nhau 
Sao mà có kẻ chẳng buồn đau 
Rìu phan đoạn thở tuôn trào máu 
Búa bổ dừng hơi đứt quãng hầu* 
Ác độc nằm trong tim quá nẫu 
Bạo tàn giấu giữa óc từ lâu 
Hung đồ hiện hữu trên bàn nhậu 
Rỉa thịt banh da vạt sọ đầu. 

Lưu Xuân Cảnh - 22.11.2015 
------- 
*Hầu: Con khỉ, Cổ họng (Tệ ăn óc khỉ sống, họ vạt sọ khỉ bị nhốt và ăn trực tiếp)


VỰC DẬY LÒNG NHÂN 

Thế giới chìm trong ác mộng dài 
Vì còn lắm chuyện quá bi ai 
Thù hằn che phủ đâu nhìn sáng 
Ghét bỏ bao trùm chẳng thấy mai 
Ước muốn hòa bình luôn rạng rỡ 
Cầu mong hạnh phúc mãi ngời ngời 
Lòng nhân vực dậy người thân ái 
Xóa hết ưu phiền để khổ vơi. 

Lưu Xuân Cảnh - 22.11.2015


CHUYỆN MẬN ĐÀO 
Thể Lộc Lư 
Ngày xưa khắn khít mận bên đào 
Nhạt thắm phai nồng hết tặng trao 
Cửa đóng nên lòng luôn bực dọc 
Cài then để dạ mãi cồn cào 
Trăm năm lỗi hẹn tình tan vỡ 
Một kiếp sai thề nghĩa tổn hao 
Tác hợp chia lìa sao quá dễ 
Vì đâu Lão Nguyệt lại tầm phào? 

Vẫn nhớ câu thề đã đổi trao 
Ngày xưa khắn khít mận bên đào 
Nhiều hôm dối mẹ chờ bên cổng 
Lắm bữa lừa cha đợi cạnh rào 
Ngọt nhạt lời hay lòng rộn rã 
Nồng nàn ý đẹp dạ xôn xao 
Nào ngờ nát vỡ người trơ tráo 
Xót nỗi hờn căm luống nghẹn ngào. 

Bầm gan tím ruột tựa dao cào 
Đã vướng dây tình trí lực hao 
Hiện tại lơ ngơ bèo cạnh rác 
Ngày xưa khắn khít mận bên đào 
Không màng đoàn tụ gay dòm ngó 
Chẳng quý sum vầy khó gửi trao 
Cố giữ yêu thương bền đá ngọc 
Nhưng rồi hụt hẫng giống chiêm bao. 

Nguyện ước lâu bền đã quyết trao 
Chờ mong trọn vẹn mối duyên ngào 
Nào ngờ nghĩa rữa trong dòng chảy 
Chớ tỏ tình trôi giữa sóng cào 
Tháng cũ còn nguyên tùng cạnh trúc 
Ngày xưa khắn khít mận bên đào 
Bây giờ hối tiếc người chao đảo 
Lặng lẽ buồn len nước mắt trào. 

Vườn chiều lá rụng nắng hanh hao 
Liếp mỏng đông sang gió thổi phào 
Nhớ kẻ ngày nào mang khốn khó 
Thương người tháng nọ gánh gian lao 
Đành thôi chẳng nỡ rời xa bọc 
Phải dứt nào cam bỏ lại bào 
Giã biệt đeo theo sầu chất ngất 
Ngày xưa khắn khít mận bên đào. 
Lưu Xuân Cảnh - 21.11.2015


NHẠT PHAI 

Chiết tự khoán thủ - Bvđâ 
N gõ mộng vui vầy bặt bóng ai 
H ương nồng đã nhạt nét xưa phai 
A nh vì số phận mà tê tái 
T hiếp tại tình duyên cũng lạc loài 
P hả nắng nhằm lùi nơi khổ ải 
H ong mưa để lánh cõi bi hoài 
A n lòng chấp nhận thuyền xuôi mái 
Ì ạch chơi vơi những dặm dài. 

Lưu Xuân Cảnh - 20.11.2015


KÍNH TRỌNG THẦY 
Tvn 

Ngàn xưa vẫn kính trọng người Thầy 
Nghĩa nặng tình sâu sánh biển đầy 
Vững chí dù cho đời biến đổi 
Bền lòng dẫu thế sự lung lay 
Tài năng rạng rỡ tâm cao cả 
Đức độ trong ngần dạ thẳng ngay 
Ước vọng gieo mầm xây hậu thế 
Ngàn xưa vẫn kính trọng người Thầy 

Lưu Xuân Cảnh - 19.11.2015


NGHỀ THẦY 
Bvđâ 

Danh nghề cao quý tận xưa nay 
Đào tạo nên người giỏi việc hay 
Đạo lý nêu gương gìn chẳng chạy 
Luân thường chuẩn mực giữ đâu thay 
Chăm trồng trí thức toàn tâm dạy 
Vun xới tài năng trọn ý bày 
Dẫu biến không thường lòng vẫn vậy 
Khi nghèo lúc khó dạ nào lay. 

Lưu Xuân Cảnh - 18.11.2015





HOÀNG HÔN 
Bvđâ

Phơi vàng nhuộm tím lúc hoàng hôn 
Chớp núi mờ xa mây kéo dồn 
Đám ngỗng sào xua đi hỗn độn
Đàn gà tiếng gọi chạy lon ton
Buông chèo kẻ lại về thôn xóm
Gác mái người ra ghé bãi cồn 
Nắng bị chiều vây đang chạy trốn
Quên bao khó nhọc nhẹ tâm hồn.

Lưu Xuân Cảnh - 17.11.2015


LỚP HỌC VÙNG CAO 
Bvđâ 

Ở tận đỉnh đồi lớp thật xa 
Nơi nghèo khó khổ chẳng buông tha 
Tường thưa gió thốc đông nao dạ 
Mái lủng nắng tràn hạ rát da 
Đi học đường rừng đèo dốc quá 
Về làng ngõ núi suối sông qua 
Hai mươi mười một dùng hoa lá 
Tự chúc mừng nhau với tặng quà. 

Lưu Xuân Cảnh - 17.11.2015


THAY LỜI CẢM ƠN 
Bvđâ 

Lục thập tứ còn chút thảnh thơi 
Tâm tư gửi bạn chuyện tình đời 
Văn thơ học mót vài câu xởi 
Chữ nghĩa làm theo mấy ý hời 
Rất thích khi giao hòa phấn khởi 
Khá ghiền lúc đáp đối không lơi 
Vui vầy quý hữu đà mang tới 
Ơn trọng sâu dày sánh biển khơi. 

Lưu Xuân Cảnh - 17.11.2015


KHUYÊN VỢ 
Thơ vui- Bvđâ 

Sinh nhật sáu tư vợ bảo: “Già” 
Ta rằng: Nói trật đó à nha 
Hôm kia đã cõng gần non tạ 
Mai mốt còn đè cỡ bốn ba 
Đợi đến tám mươi rồi sẽ thả 
Chờ lên chín chục mới đành tha 
Không dưng lại sợ “già”. Sao hả? 
Trẻ chắc gì bằng! Chớ nghĩ xa! 

Lưu Xuân Cảnh - 17.11.2015


VƯỜN THU 
Bvđâ 

Lá đã thay màu hết mướt xanh 
Heo may lay ngọn trúc tròng trành 
Trời mây yên ắng trông như ảnh 
Sông nước lững lờ ngó giống tranh 
Chậu cúc bìa sân nhiều nụ bảnh 
Hồ sen cạnh ngõ lắm gương lành 
Ung dung sớm tối bên vườn cảnh 
Thế sự ngoài kia mặc giựt giành. 

Lưu Xuân Cảnh - 08.10.2015


TÂM SỰ 
Bvđâ 

Vẫn đượm thơm nồng giữa lửng lơ 
Còn thương ngóng bạn chẳng ơ hờ 
Bao lời thủ thỉ lòng luôn nhớ 
Những ý tâm tình dạ mãi mơ 
Chớ ngại tài hèn non lớ ngớ 
Đừng dè sức mọn yếu như tơ 
Ai ơi cố giữ không dang dở! 
Nói thẳng cùng vui khỏi ậm ờ. 

Lưu Xuân Cảnh - 16.11.2015

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2015



LÊN ÁN CÁI ÁC 

Cái ác còn hoài khiến lết lê 
Người lo kẻ khốn dạ phù nề 
Lương tâm nát bét tình coi nhẹ 
Đạo lý buông tuồng nghĩa dịch xê 
Đạn súng gây ra bao thậm tệ 
Bom mìn thực hiện những u mê 
Chừng nào hướng thiện cho vui vẻ 
Xóa hết đau thương tốt đẹp về. 

Lưu Xuân Cảnh - 15.11.2015


PHỐ NÚI BUỒN 

Phố núi giăng buồn phủ bóng mây 
Rừng dương nhuộm tím dáng hao gầy 
Sông khô lộ cát con đò đẩy 
Bến vắng buông chèo mạng nhện vây 
Chốn cũ đồi mơ rời thuở ấy 
Nơi xưa suối mộng lại lần này 
Vàng son gấm vóc đà tan chảy 
Biển hóa nương dâu kỷ niệm đầy. 

Lưu Xuân Cảnh - 15.11.2015


LÀM THẦY 
Nđt-Bvđâ 

Dạy dỗ bao đời chẳng tiếc công 
Rèn nhân khó khổ nhọc chăm trồng 
Đêm còn đọc chữ đèn soi bóng 
Tối mãi xem từ mực nở bông 
Đạo nghĩa chân truyền mơ nóng bỏng 
Tình yêu định hướng trổ thơm nồng 
Yêu nghề vất vả mà cao rộng 
Sưởi ấm tâm hồn giữa lạnh đông. 

Lưu Xuân Cảnh - 14.11.2015


DẠY HỌC NGÀY XƯA 
Bvđâ 

Trường xưa học tạm còn ai nhớ? 
Cũng gọi phòng mà cứ trống trơ 
Chẳng thấy tường che khi gió trở 
Tìm đâu vách chắn lúc mưa chờ 
Dày công giảng dạy đàn em nhỏ 
Gắng sức tôi rèn lớp trẻ thơ 
Phấn trắng đầu xanh nghề rạng rỡ 
Tâm tròn ý vẹn một niềm mơ. 

Lưu Xuân Cảnh - 14.11.2015


THÍCH ÔM 

Mấy lão nhiều tiền thích quán ôm 
Răng không chỉ lợi mới teo mồm 
Lưng gù mắt hí nhìn như nộm 
Bụng bự đầu dồ ngó giống tôm 
Vẫn nhớ đào nguyên nom dưới bợm 
Đâu quên bồng đảo mó trên nồm 
Mù mờ léo lận rinh đồ dỏm 
Ngán ngẫm đời nay cụ tóc xồm. 

Lưu Xuân Cảnh - 13.11.2015


THƠ MANG SỨ MẠNG 

Thơ phải như là tiếng khánh ngân 
Thơ nguồn cảm hứng để canh tân 
Thơ mang ủy mị rồi lùi lẫn 
Thơ chứa hùng hồn sẽ tiến thân 
Thơ nặng u buồn luôn nghĩ quẩn 
Thơ đầy sáng sủa mãi suy chân 
Thơ còn chiến đấu khi lâm trận 
Thơ giữ sơn hà thắm nghĩa ân. 

Lưu Xuân Cảnh - 13.11.2015


CHIỀU TRÊN BẾN 

Âm thầm dưới bến lúc chiều rơi 
Hối hả thuyền xa phía cuối trời 
Ngả bóng ven bờ cây lặng lẽ 
In hình cạnh bãi núi chơi vơi 
Này ai bươn chải thu bao lợi? 
Nọ kẻ bôn ba nhận mấy lời? 
Đêm xuống cơ hàn không chốn trọ 
Đôi dòng đời - nước gập ghềnh trôi. 

Lưu Xuân Cảnh - 08.10.2015


BÁNH XÈO 
Bvđâ 

Quậy bột dầu sôi đổ bánh xèo 
Rồi chờ rỗ mặt úp vung treo 
Ngò gai giá đỗ cùng tương béo 
Tỏi dấm xì dầu với mắm keo* 
Ớt đỏ hành hoa chanh cắt xéo 
Rau xanh đậu phụng cải đơm bèo 
Còn lưu vị đậm dù muôn nẻo 
Mãi nhớ tình quê dẫu đất nghèo. 

Lưu Xuân Cảnh - 10.11.2015 
----------------------- 
* Đặc


TÈ 
Bvđâ 

Khổ nỗi người đông khó chỗ tè! 
Cô nàng giúp đỡ mở dùm khe 
Đừng vì sợ hỏng mà he hé 
Chớ có lo mòn phải bịt be 
Ướt sũng bên trên chừng ngấp nghé 
Đầm đìa phía dưới đã thồn ve 
Xong rồi dội nước cho suôn sẻ 
Chảy hết vòi teo thật sướng phè. 

Lưu Xuân Cảnh - 10.11.2015