Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016



HẪNG HỤT* 

Tìm đâu cái thuở học chung trường! 
Kỷ niệm đong đầy thật mến thương 
Súng nổ chia tay người một hướng 
Bom gầm giã biệt kẻ ngàn phương 
Ve ca rộn rã cùng hoa phượng 
Nắng đổ xôn xao khắp nẻo đường 
Mộng ước tương lai chờ tận hưởng 
Tan tành hẫng hụt nỗi niềm vương. 

Lưu Xuân Cảnh – 31.3.2016 
------------ 
* Viết về trường Trung học Công lập Hoài Ân, tan rã vì chiến sự tháng 4 năm 1972.


RÕ GIÀ 

Già rồi xảy lắm chuyện đâu yên 
Sức khỏe nhiêu khê thật rối phiền 
Nhà ở không màng ưa nhập viện 
Loan phòng chẳng mộ thích ra hiên 
Run tay nắm giữ rơi tùy tiện 
Mỏi gối đi về ngã tự nhiên 
Bụng dạ tim gan luôn diễn biến 
Đêm dài húng hắng thức triền miên. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.3.2016


BÀN TAY QUỶ 

Chất độc len vào mọi thứ - Nguy! 
Giống nòi dân tộc hỏi còn chi? 
Thằng to giữ mạng ăn đồ quý 
Đứa nhỏ nuôi thân nuốt thứ gì? 
Lắm kẻ ung thư đành tắt nghỉ 
Nhiều người cổ trướng phải ngừng đi 
Nhanh lên chặn đứng bàn tay quỷ! 
Để khỏi tiêu tùng bởi ngốc si. 

Lưu Xuân Cảnh – 28.3.2016


MONG TƯƠI 

Vun bờ phả bãi phủ xanh tươi 
Hớn hở muôn dân rộn tiếng cười 
Ngõ dưới trâu về vang tiếng mõ 
Đường trên trẻ lại dậy câu lời 
Nong vàng thóc mẩy vui mừng thế 
Thúng trắng gạo thơm thích thú đời 
Xứ sở yên bình tình thắm thiết 
Sum vầy hạnh phúc trải ngàn nơi. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.3.2016


CHUNG ĐÔI 

Hai bên phải trái ghép nhau thành 
Gắn kết đâu rời mặc chậm nhanh 
Chốn trọng lầu cao đều mãi sánh 
Nơi khinh mái thấp cũng luôn lành 
Không xa dẫu héo đời hiu quạnh 
Chẳng biệt dù tàn kiếp mỏng manh 
Nghĩa đậm tình sâu bền sát cánh 
Chung đôi vất vả vẫn song hành. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.3.2016

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016



KHƠI DÒNG 

Tâm hồn lắng đọng gợi vần thơ 
Khắc khoải làm chi sắp hết giờ... 
Cảm thấy lòng buồn như rối nhợ 
Sao nhìn dạ tủi giống tàn xơ 
Quên đi sầu muộn nương theo gió 
Bỏ lại cô đơn phất vẫy cờ 
Ý gửi tình trao người vẫn nhớ 
Xin đừng để bạn bị chơ vơ. 

Lưu Xuân Cảnh – 23-3-2016


CHỜ ANH 

Bao ngày mỏi mắt ngóng chờ anh 
Héo úa dung nhan biệt giấc lành 
Chẳng muốn nhìn hình vì dỗi ảnh 
Đâu màng ngắm bóng bởi hờn tranh 
Trăng soi lối cũ hồn cô quạnh 
Nguyệt rọi đường xưa lá rũ cành 
Mặt úp vào tay lòng thấm lạnh 
Bao ngày mỏi mắt ngóng chờ anh. 

Lưu Xuân Cảnh – 22-3-2016


NÓI VỚI CON 

Cha kỳ vọng ngày sau sẽ khác 
Bởi hôm nay mình chịu cơ hàn 
Ai phải kiếp ba đời nghèo khó? 
Mà đeo hoài cực khổ gian nan 
Hãy vững chí làm nên sự nghiệp 
Chớ yếu hèn cũng chẳng thở than 
Chăm dùi mài hướng đến cao sang 
Chờ gặt hái thành công mỹ nãn. 

Lưu Xuân Cảnh – 22-3-2016


KIẾP BƯỚM 

Lượn khắp ngàn hoa cánh rạng ngời 
Sâu đà hóa bướm nhởn nhơ chơi 
Ôm tình ve vãn ưa nồng ấm 
Níu ái chàng ràng thích lả lơi 
Gió thổi cành xao gay bám lá 
Sương giăng noãn khép khó xuyên vòi 
Tàn hương rã nhụy mang điều tiếng 
Có phải oan không vậy hỡi trời!? 

Lưu Xuân Cảnh – 21.3.2016


Thơ vui - Dĩ đề vi vận - Bvđâ 
VÔ/HỒ/THỒ/CÔ/BỒ 

Tới cửa không đèn rạo rực vô 
Còn e chó sủa phải qua hồ 
Đau lưng cũng chịu dằn mà cố 
Mỏi gối đành quên nén để thồ 
Rục rịch trong mùng nghi tưởng nó 
Lù lù trước mặt rõ là cô 
Đưa chân thẳng lối vì đang độ... 
Một bữa te tua đến với bồ! 

Lưu Xuân Cảnh – 19.3.2016


MỘNG HẢI HỒ 

Ngưng nguồn tắt mạch nước đành khô 
Mắc cạn làm sao mộng hải hồ? 
Mãi chịu tôi đòi nên chuốt khổ 
Luôn làm đầy tớ mới mang thô 
Non vàng sứt mẻ đeo hoen ố 
Biển bạc vơi đầy chứa hợp ô 
Nuốt hận triền miên như sóng vỗ 
Còn thua vẫn thấp bởi từng nô... 

Lưu Xuân Cảnh – 18.3.2016


HÉO 

Mất nước nên đành chịu héo khô 
Vì đâu phải cảnh cạn sông hồ 
Bao lần ngửa mặt mà không khổ 
Mấy lúc ngẩng đầu lại chẳng thô 
Bởi tại âm thầm mang nỗi ố 
Vì rằng lặng lẽ gánh niềm ô 
Chừng nào cất cánh thôi trăn trở? 
Để dải sơn hà thoát dịch nô. 

Lưu Xuân Cảnh – 18.3.2016

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016



TAI 
(Học theo xưa với 14 cách đọc) 

1. XUÔI 
Tai nghe hiểu được chính tà lời 
Thấu rõ gian manh bọn lận đời 
Sai lệch lọc lừa mưu gạt dối 
Đúng nên phân biệt mẹo chài mồi 
Dài tay dẻo miệng thâm thay đổi 
Lẻo mép già mồm hiểm thúc thôi 
Tài bất loạn ngôn gàn dở nói 
Bài trừ độc ác loại tanh hôi. 

2. NGƯỢC 
Hôi tanh loại ác độc trừ bài 
Nói dở gàn ngôn loạn bất tài 
Thôi thúc hiểm mồm già mép lẻo 
Đổi thay thâm miệng dẻo tay dài 
Mồi chài mẹo biệt phân nên đúng 
Dối gạt mưu lừa lọc lệch sai 
Đời lận bọn manh gian rõ thấu 
Lời tà chính được hiểu nghe tai. 

3. Bỏ 2 từ đầu câu của bài XUÔI 
Hiểu được chính tà lời 
Gian manh bọn lận đời 
Lọc lừa mưu gạt dối 
Phân biệt mẹo chài mồi 
Dẻo miệng thâm thay đổi 
Già mồm hiểm thúc thôi 
Loạn ngôn gàn dở nói 
Độc ác loại tanh hôi. 

4. Bỏ 2 từ đầu câu của bài NGƯỢC 
Loại ác độc trừ bài 
Gàn ngôn loạn bất tài 
Hiểm mồm già mép lẻo 
Thâm miệng dẻo tay dài 
Mẹo biệt phân nên đúng 
Mưu lừa lọc lệch sai 
Bọn manh gian rõ thấu 
Chính được hiểu nghe tai. 

5. Bỏ 2 từ cuối câu của bài XUÔI 
Tai nghe hiểu được chính 
Thấu rõ gian manh bọn 
Sai lệch lọc lừa mưu 
Đúng nên phân biệt mẹo 
Dài tay dẻo miệng thâm 
Lẻo mép già mồm hiểm 
Tài bất loạn ngôn gàn 
Bài trừ độc ác loại. 

6. Bỏ 2 từ cuối câu của bài NGƯỢC 
Hôi tanh loại ác độc 
Nói dở gàn ngôn loạn 
Thôi thúc hiểm mồm già 
Đổi thay thâm miệng dẻo 
Mồi chài mẹo biệt phân 
Dối gạt mưu lừa lọc 
Đời lận bọn manh gian 
Lời tà chính được hiểu. 

7. Bỏ 3 từ cuối câu của bài XUÔI 
Tai nghe hiểu được 
Thấu rõ gian manh 
Sai lệch lọc lừa 
Đúng nên phân biệt 
Dài tay dẻo miệng 
Lẻo mép già mồm 
Tài bất loạn ngôn 
Bài trừ độc ác. 

8. Bỏ 3 từ cuối câu của bài NGƯỢC 
Hôi tanh loại ác 
Nói dở gàn ngôn 
Thôi thúc hiểm mồm 
Đổi thay thâm miệng 
Mồi chài mẹo biệt... 
Dối gạt mưu lừa 
Đời lận bọn manh... 
Lời tà chính được... 

9. Bỏ 1 từ đầu câu của bài XUÔI 
Nghe hiểu được chính tà lời 
Rõ gian manh bọn lận đời 
Lệch lọc lừa mưu gạt dối 
Nên phân biệt mẹo chài mồi 
Tay dẻo miệng thâm thay đổi 
Mép già mồm hiểm thúc thôi 
Bất loạn ngôn gàn dở nói 
Trừ độc ác loại tanh hôi. 

10. Bỏ 1 từ đầu câu của bài NGƯỢC 
Tanh loại ác độc trừ bài 
Dở gàn ngôn loạn bất tài 
Thúc hiểm mồm già mép lẻo 
Thay thâm miệng dẻo tay dài 
Chài mẹo biệt phân nên đúng 
Gạt mưu lừa lọc lệch sai 
Lận bọn manh gian rõ thấu 
Tà chính được hiểu nghe tai. 

11. Bỏ 1 từ cuối câu của bài XUÔI 
Tai nghe hiểu được chính tà 
Thấu rõ gian manh bọn lận 
Sai lệch lọc lừa mưu gạt 
Đúng nên phân biệt mẹo chài 
Dài tay dẻo miệng thâm thay 
Lẻo mép già mồm hiểm thúc 
Tài bất loạn ngôn gàn dở 
Bài trừ độc ác loại tanh. 

12. Bỏ 1 từ cuối câu của bài NGƯỢC 
Hôi tanh loại ác độc trừ 
Nói dở gàn ngôn loạn bất 
Thôi thúc hiểm mồm già mép 
Đổi thay thâm miệng dẻo tay 
Mồi chài mẹo biệt phân nên 
Dối gạt mưu lừa lọc lệch 
Đời lận bọn manh gian rõ 
Lời tà chính được hiểu nghe. 

13. Bỏ 2 từ đầu câu và 2 từ cuối câu của bài XUÔI 
Hiểu được chính 
Gian manh bọn 
Lọc lừa mưu 
Phân biệt mẹo 
Dẻo miệng thâm 
Già mồm hiểm 
Loạn ngôn gàn 
Độc ác loại. 

14. Bỏ 2 từ đầu câu và 2 từ cuối câu của bài NGƯỢC 
Loại ác độc 
Gàn ngôn loạn 
Hiểm mồm già 
Thâm miệng dẻo 
Mẹo biệt phân 
Mưu lừa lọc 
Bọn manh gian 
Chính được hiểu. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.3.2016


RẮN 

Dài ngoằng chẳng cánh lại không chân 
Ngó thấy nào ai dám đến gần 
Rúc bụi che mình rình để cắn 
Chui lùm giấu xác chực chờ ăn 
Vô tình đụng phải ôi ngao ngán! 
Sơ ý sờ vào ối khó khăn! 
Cố chạy cho xa loài độc rắn 
Coi chừng mất mạng với tàn thân! 

Lưu Xuân Cảnh – 16.3.2016


GHÉT 

Bận bịu đêm dài dán mắt coi 
Quên luôn chiều chuộng để em đòi ... 
Mê thơ bỏ vợ ghen hờn dỗi 
Thích mạng lơ bồ ghét rủa toi 
Mạng ảo luôn ghiền đâu thấy lối 
Trang “phây” mãi nghiện chẳng tăm mòi 
Lâu ngày bực tức tình ra tội 
Mụ nọ cô kìa bấu lại loi. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.3.2016


CÒN BAO LÂU 
(Độc vận nhất tự. Bvđâ) 

Chừng nào sẽ hết nghiện vào trang? 
Chắc đến khi nằm ở nghĩa trang! 
Cứ lục đêm về thì thức trắng 
Còn tìm sáng đến lại dòm trang 
Không xem bạn vẫn kêu hoành tráng 
Chẳng đọc người luôn nói nhã trang 
Sức kiệt hơi tàn chưa bỏ mạng 
Tiêu sầu tránh nghĩ chuyện nghiêm trang. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.3.2016


HỌC VỚI HÀNH 

Vì mong hiểu biết phải gần đèn 
Chớ có sa đà rượu với men 
Giấu lặng thân mình nằm dọc kén 
Bao che xác mỗ cuộn tròn kèn 
Chuyên cần học hỏi sao e thẹn? 
Tỉ mỉ dùi mài hẳn được khen 
Phí bỏ thời gian già sẽ đến 
Hư danh mất giá bị chê hèn. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.3.2016


CÔ ĐƠN 

Dõi mắt tìm nhưng mãi mịt mù 
Đâu còn hưởng trọn nhũng lời ru! 
Vùi trong đáy mắt mơ đoàn tụ 
Giấu giữa buồng tim nỗi đọng tù 
Bởi tại hờn ghen sầu vạn thuở 
Cũng vì oán giận tủi nghìn thu 
Xa nhau gánh phải đời cô quạnh 
Day dứt trong lòng bệnh mộng du. 

Lưu Xuân Cảnh – 13.3.2016


ĐÔI TAY 

Nối với bờ vai để nắm cầm 
Hai bàn chục ngón chẳng đồng tâm 
Khi ôm vững chãi tình nồng ấm 
Lúc đẩy hững hờ nghĩa lạnh căm 
Lắm kẻ thương mong nên chịu lấm 
Nhiều người ghét bỏ lại bồi thâm 
Trông chờ ấp ủ ngàn sâu đậm 
Kết liễu đành xuôi mãi lặng thầm. 

Lưu Xuân Cảnh – 13.3.2016

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016



ĐẤT NƯỚC MỪNG XUÂN 

Đọc xuôi: 
Tình nồng thắm đậm trải xanh non 
Tĩnh lại hồn xưa dáng đọng còn 
Vinh hiển nước nhà gìn vẹn trọn 
Đỉnh chung trời đất giữ đầy tròn 
Nghinh hiền đợi nghĩa hưng dòng giống 
Trọng trí mong tài rạng cháu con 
Bình lặng hưởng tươi màu lộc noãn 
Linh uy vững chắc được trường tồn. 
Đọc ngược: 
Tồn trường được chắc vững uy linh 
Noãn lộc màu tươi hưởng lặng bình 
Con cháu rạng tài mong trí trọng 
Giống dòng hưng nghĩa đợi hiền nghinh 
Tròn đầy giữ đất trời chung đỉnh 
Trọn vẹn gìn nhà nước hiển vinh 
Còn đọng dáng xưa hồn lại tĩnh 
Non xanh trải đậm thắm nồng tình. 

Lưu Xuân Cảnh – 12.3.2016


BƯỞI BÒNG 

Vườn em có những cặp bòng tròn 
Loại bưởi hồng đào đúng độ ngon 
Trái mọng hình xinh nhìn thích mắt 
Quả căng dáng đẹp ngó mê hồn 
Ngoài da thế nọ dường đà chín! 
Dưới vỏ xem kìa liệu có non? 
Chắc phải nhờ vào nhiều cảm giác 
Tay mân lưỡi nếm rõ thơm giòn! 

Lưu Xuân Cảnh – 11-3-2016


YÊU THƠ 

Trao tình gửi ý dệt vần thơ 
Viết những lời chân nỗi ngóng chờ 
Kẻ chốn miền xa còn chẳng rõ 
Người nơi xứ lạ cũng lu mờ 
Lòng vui lúc họa câu từng ước 
Dạ thích khi hòa chữ đã mơ 
Theo đúng niêm vần đâu dám trật 
Trau dồi cấu tứ tránh gai xơ. 

Lưu Xuân Cảnh – 11.3.2016


LẠC ĐIỆU 

Chẳng hiểu sao em cứ tảng lờ 
Cho người mộng mị những đêm mơ 
Trăng khuya chiếc bóng nằm trăn trở 
Nhện bủa tơ chùng dạ trống trơ. 

Lưu Xuân Cảnh – 10.3.2016


MƯỜI HAI BẾN NƯỚC 
(Liên hoàn nhị thức - Thủ vỹ ngâm) 

Gặp phải nơi nghèo khổ tấm thân 
Thương em chịu mất cảnh an nhàn 
Cơm ăn chẳng đủ nhiều cơ cực 
Áo mặc không bền lắm khó khăn 
Mỏng liếp đêm run vì thiếu phủ 
Đơn mành tối thức bởi thưa ngăn 
Thôi đành rách rưới đời nhung lụa 
Sướng khổ do trời lựa được chăng? 
Sướng khổ do trời lựa được chăng? 
Chôn vùi mộng ước nỗi phân ngăn 
Làm gì đổi chọn đời sung sướng 
Chẳng thể thay dời kiếp khó khăn 
Gắn chặt ân tình xây hạnh phúc 
Bền neo ái nghĩa tạo an nhàn 
Hòa vào thực tại hơn mơ tưởng 
Gặp phải nơi nghèo khổ tấm thân. 

Lưu Xuân Cảnh – 09.3.2016


NHỚ MẸ 

Sáu tám xuân thì cưỡi Hạc bay 
Người về đâu hỡi? Tiếc thương thay! 
Còn đây chốn cũ tình luôn nặng 
Vẫn đó nơi xưa nghĩa mãi dày 
Nhớ trỗi lòng đau sầu đắng chát 
Thương trào dạ rối tủi chua cay 
Trần gian kẻ ở buồn xa cách 
Cõi thọ người đi biệt tháng ngày! 

Lưu Xuân Cảnh – 07-3-2016


CHÚC MỪNG NGÀY LỄ QUỐC TẾ PHỤ NỮ 
(Ktđ, bvđâ) 

CHÚC mãi yêu kiều với thắm tươi 
MỪNG cho quý chị rạng bên người 
NGÀY vui rạo rực xênh xang mới 
LỄ thích hân hoan xúng xính đời 
QUỐC bảo tinh anh tung phấp phới 
TẾ bào tốt đẹp gắng luồn thơi* 
PHỤ phu gắn bó tình luôn khởi 
NỮ sánh cùng nam rộn tiếng cười. 

Lưu Xuân Cảnh – 07.3.2016
--------- 
* Sâu (giếng thơi). 

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016



MỪNG 

Mừng ngày mùng tám được vui ca 
Ngắt nụ hồng tươi tặng quý bà 
Cực khổ nuôi con rồi đến cháu 
Nhọc nhằn dưỡng lão mẹ cùng cha 
Chăm chồng đến bữa cơm và cháo 
Đãi bạn gặp chầu thịt với da 
Có được ngày này vui chút đỉnh 
Mai rồi bếp núc sẽ kêu la! 

Lưu Xuân Cảnh – 06.3.2016


LỄ HỘI ĐẶT ĐIỀU 

Bày ra lễ hội thật khôi hài 
Lộ liễu khoe buồi, lũ quái thai! 
Rực rỡ trang hoàng hoen trạng thái 
Huênh hoang tô điểm ố danh ngài 
Không màng sự tốt vì hơn dại 
Chẳng gợi điều hay bởi kém tài 
Lợi lộc vào tay người xướng lái 
Chừng nào nước Việt hết bi ai? 

Lưu Xuân Cảnh – 05.3.2016


TÌM ĐẤT ĐỂ TRỈA 

Mong tìm ba góc lại toàn xi 
Đánh bạo làm thinh chịu tiếng lỳ 
Họ bỏ không trồng mình đến xí 
Người chê vắng cọ mỗ sang kì 
An toàn sạch sẽ đâu còn bí 
Ổn định tinh tươm chẳng hại tỳ 
Có được rau xanh là đáng quý 
Dù cho ít đất cũng vui nì. 

Lưu Xuân Cảnh – 04.3.2016