Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016



NGẪM CHUYỆN NHÂN SINH 

Sống giữa trần đời lắm xót xa 
Cười vui khóc lóc thật rườm rà 
Phai nhanh nét ngọc thời xanh lá 
Héo vội khuôn vàng thuở thắm da 
Ngửa mặt kêu trời còn cợt nhả 
Khom lưng lạy đất vẫn lơ là 
Nhiều khi tức giận. Ông cao quá! 
Cứ mãi bông đùa để khổ ta. 

Lưu Xuân Cảnh – 03.8.2016 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét