TRĂNG LẠNH
Vầng trăng ủ dột giữa đông hàn
Giá rét mây mù lại kết đan
Nhớ trỗi vì mưa giăng nốt nhạc
Sầu tuôn bởi gió kéo cung đàn
Treo cành rụng Nguyệt niềm trăn trở
Bám vách rơi Hằng nỗi thở than
Giấu kín vào đêm vàng kỷ niệm
Nôn nao chiếc bóng xám hoang tàn.
Lưu Xuân Cảnh – 16.8.2016

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét