CUỘC SỐNG CÓ THƠ
Viết mãi cho nhiều chẳng kẻ rinh
Đôi khi tự thấy tội cho mình
Hồi xưa xuất bản mua là chính
Hiện tại chào mời bán lặng thinh
Ước được vài đồng kêu rủng rỉnh
Mơ còn ít chục ngắm lung linh
Làm thơ đói khổ nhưng danh thịnh
Sống chết người đời hổng nỡ khinh.
Lưu Xuân Cảnh – 25.9.2016

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét