BỎ CHUYỆN CÀY
Viết mãi đâu ngừng nó đuối ngay
Niêm vần bằng trắc xuống lên gay
Vào đề khởi động găm còn dở
Kết cục giật lùi rút chửa hay
Bậu xướng chăn giường chờ mỏi cổ
Chàng hoà giấy bút đảo khờ tay
Mê thơ đến nỗi không hề biết
Vợ đợi từng đêm, bỏ chuyện cày!
Lưu Xuân Cảnh – 22.10.2016

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét