Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016



ĐẾN BAO GIỜ

Trăng thanh vắng lặng rối lòng chờ
Kẻ cuối trời xa mắt thẫn thờ
Một nửa hồn trao bay quyện gió
Hai dòng lệ rớt ngấm vào thơ
Mong hoài nụ héo đầy đau khổ
Đợi mãi hoa tàn đẫm ngẩn ngơ
Mấy nữa ai cùng ta hội ngộ?
Còn trông vẫn ngóng đến bao giờ?

Lưu Xuân Cảnh – 29.10.2016



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét