GIÀ VẪN MỘNG
Người ta cứ tối mận mai đào
Chiếc bóng cô phòng tủi biết bao!
Tuổi dẫu bảy mươi tình lặng háo
Xuân gần tám chục ý thầm trao
Ông Tơ chấp thuận không hề xảo
Lão Nguyệt bằng lòng chẳng có sao
Miệng thế dèm chê mình táo bạo
Điều hay đã đến bỏ đâu nào!?
Lưu Xuân Cảnh – 25.01.2017

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét