Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017



NHỚ MẸ

Trầu vàng rụng lá mẹ còn đâu!
Đến bữa nhìn quanh dạ quặn sầu
Trước ngõ hàng cau chờ xũ bẹ
Ngoài song bụi chuối ngóng nghiêng tàu
Bình vôi vẫn đợi nên phau trắng
Cối giã* còn trông mới sẫm màu
Trời hỡi! Cao chi mà chẳng thấu
Sao đành chặn lối, nỡ vùi sâu!?

Lưu Xuân Cảnh – 20.01.2017
---
* Cối giã trầu.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét