ƠN NÀNG
Gắn bó cùng nhau mấy chục mùa
Âm thầm chịu đựng những cay chua
Nhà nghèo vất vả mau tàn úa
Cửa khó truân chuyên lẹ hết đùa
Đám ruộng quanh năm mình bậu múa
Vuông vườn suốt tháng mỗi nàng khua
Vì ta đã lỡ ăn cơm chúa
Ráng phải làm xong việc ở chùa.
Lưu Xuân Cảnh – 14.02.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét