CHỜ CHỒNG
Nhớ bến chèo khua lội ngược dòng
Đôi bờ cách trở mấy thương mong
Trăng soi vàng vọt người nghiêng bóng
Vượn hót thê lương kẻ nặng lòng
Nẻo khuất tin sương ngưng tiếng động
Đường ngăn dấu nhạn vắng lời chồng
Mong ai héo hắt tim sầu đọng
Mấy chục năm chờ lại trống không.
Lưu Xuân Cảnh – 14.5.2017

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét