TẠI TRỜI
Một bữa mưa chiều ướt phố trơn
Che mờ mắt kính khó nhìn hơn
Trên đường xe đạp đang đùa giỡn
Mé lộ lời kêu đã dỗi hờn
Lỡ để ai buồn lòng sóng gợn
Qua rồi bạn trách dạ quằn cơn
Không dưng mắc nạn “đồ cà chớn”
Chịu tiếng “cao bồi” chẳng có ơn.
Lưu Xuân Cảnh – 07.5.2017

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét