THỜI VÀNG SON
Đau buồn uất nghẹn lệ tuôn rơi
Tối cả tương lai tắt ngõ đời
Chẳng mộng đồ hung đà ập tới
Không màng của dữ đã bùng khơi
Tan tành ước vọng như mây khói
Nát vụn công danh tựa chớp trời
Tiếc lắm thời vàng son ngóng đợi
Theo làn lửa đạn mất người ơi!
Lưu Xuân Cảnh – 01.5.2017

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét