LỜI PHÊ
Nét chữ thầy phê vẫn nhớ hoài
Mang theo đến cuối chặng đường dài
“Tầm thường” xấu hổ đâu nhìn bạn
“Đặc sắc” mừng rơn dám mở bài
Bởi để lời vàng mà ngẩng mặt
Vì cần tiếng ngọc mới bằng vai
Thành danh mãi nợ lòng cao cả
Phải trả đền sao xứng đức tài.
Lưu Xuân Cảnh – 18.11.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét