SẼ KHUẤT THÔI
Lỡ ướt thân này cực xác tôi
Bày ra hố rộng lẫn cao đồi
Nơi kia giấu ngọc đang căng nở
Chỗ nọ che vàng sắp bể trôi
Cúi mặt mong khô nhờ mảnh áo
Chau mày muốn ráo bặm làn môi
Trời làm lộ hết nhưng đành chịu
Phải ráng vài giờ sẽ khuất thôi!
Lưu Xuân Cảnh – 04.11.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét