TIỄN
Sân ga vắng bạn tiếng còi tàu
Giữ kỹ khuôn hình mãi nhớ nhau
Khói toả lên trời nhoà rặng sấu
Xe rời bỏ bến lạnh hàng cau
Lòng lo cách giãn đong từng đấu
Dạ sợ xa dần rớt cả xâu
Trở gót tình rên mà ruột nẫu
Người đi kẻ ở mắt rưng sầu.
Lưu Xuân Cảnh – 15.01.2018

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét