DU XUÂN NHỚ BẾN
Triền sông cỏ mọc tốt tươi
Du xuân ngắm cảnh bao người để tâm?
Đò ngang cũ đã gác dầm
Giờ này ông lái biệt tăm nơi nào?
Sống ra sao, chết ra sao?
Tìm đâu thấy chiếc cọc neo cột đò!
Cả đời chèo chống đói no
Không thân thích, biết ai lo lúc già!
Giờ quay lại bến xưa xa
Bê tông dầm thép bắc qua lưng trời
Dòng nông lau sậy lơ thơ
Sông còn một lạch, bãi bờ hết dâu
Bờ xe nước chẳng thấy đâu!
Guồng quay tưởng tượng trong đầu hiện ra
Cuộn nhanh ký ức đời ta
Năm mươi năm lẻ cảnh đà khác xưa!
Lưu Xuân Cảnh _ 14.02.2020


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét