Dây trầu lá vẫn một màu xanh
Lại vắng người xa bỏ gãy cành
Trắng bạc vôi nồng không rõ ảnh
Hoen vàng cọng héo chẳng rành tranh
Ngưng chiều nắng rũ hồn se lạnh
Trỗi gió cây oằn ngọn lả nhanh
Chỉ lạ mong hoài sao mãi tránh?
Tìm đâu thấy nữa... mộng tan tành!
Lưu Xuân Cảnh – 21.9.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét