Mưa chiều nước đọng lá khoai
Một màu cỏ úa nắng dài quê tôi
Khát khao lắm bữa bao hồi
Giờ như được cứu sống rồi đất ơi!
Muôn loài cảm tạ ơn trời
Riêng nhành hoa dại xác xơ rủ buồn
Giá mà sớm được mưa tuôn
Cây kia có rủ héo buồn vậy đâu!?
Chung nơi riêng chịu thảm sầu
Trời cao dẫu có nhiệm màu cũng thua
Nắng đốt cho úa chưa vừa
Lại ban mưa muộn tiễn đưa linh hồn
Đắng lòng đắp mộ đem chôn
Vùi sâu một kiếp thiệt hơn sự đời
Rối ren nghĩ ngợi bời bời...
Lưu Xuân Cảnh – 30.9.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét