Thứ Ba, 11 tháng 3, 2025

NGƯỜI XƯA


Người đi bỏ lại trời hoang vắng,

Cơn gió chiều nay buốt tận lòng.

Ánh mắt ngày xưa giờ đâu nữa,

Chỉ còn kỷ niệm thoáng mênh mông.


Em như giấc mộng tan vào sóng,

Bỏ lại đời anh mấy nhớ thương.

Tắt nắng từ ngày em khuất bóng,

Sầu mưa day dứt những canh trường.


Người ở phương này hoen mắt lệ

Dường người xa thẳm cũng rưng rưng,

Nghẹn đắng trong lòng sao bày tỏ

Lời câm mà rung dội nhói tim


Thôi nhé từ đây thành dĩ vãng,

Dẫu lòng vương mãi bóng hình ai.

Tình cõi trần gian đành lỡ hẹn,

Chờ nhau sum họp chốn tuyền đài.


LXC _ 11.3.2025







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét