Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015



NỖI NIỀM 

Giữa chốn hồng trần vẫn quạnh mông 
Niềm riêng ai tỏ xót xa lòng! 
Người đi có ngóng mây mùa hạ 
Kẻ ở còn chờ ánh chớp đông? 
Trọn kiếp vì tình tâm mãi đợi 
Tròn đời bởi nghĩa dạ hoài mong 
Đêm tàn ngày hết ôm sầu muộn 
Tiếc nuối cho nhiều cũng hóa không. 

Lưu Xuân Cảnh – 09/6/15

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét