CHỐN XƯA
Cảnh vật người quen của phố Gòn*
Dáng hình có khác vẫn lòng son
Còn đây giọng nói trầm êm dịu
Vẫn đấy lời ca bổng tiếng giòn
Lúc gặp hoa tàn lòng tiếc nhớ
Khi nhìn lá rụng dạ sầu hon
Nơi xưa chốn cũ luôn thương mến
Ký ức chìm sâu mãi sống còn.
Lưu Xuân Cảnh
-------------------
*Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét