TRĂN TRỞ
Buông chiều liệm chết bóng tà dương
Khóc biệt ngày qua nỗi đoạn trường!
Lúc thịnh nơi xa tình vẫn vướng
Khi tàn chốn cận nghĩa hờ vương
Ảo mơ, thức tỉnh lòng cân nhắc
Dị mộng, hồi tâm dạ lọc lường
Phố cũ thành xưa luôn luyến nhớ
Cho dù cách trở vẫn thân thương.
Lưu Xuân Cảnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét