TẰM LÊN SÓNG
Con ngài đẻ trứng những đêm đen
Tối bủa mà nay tỏ ánh đèn
Cuộn chặt thân mình trong vỏ kén
Ôm ghì xác mỗ giữa nùi len
Ngàn năm một thuở nhờ vun vén
Vạn kiếp giờ đây cậy nống chèn
Nhất nước, mong sao đừng lỗi hẹn
Cần nhiều hiệu quả chẳng chờ khen.
Lưu Xuân Cảnh – 21.4.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét