Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016



CHẲNG ĐỌ CÂN

Phải sống thật lòng chuộng trí nhân
Lời luôn chân thật ý trong ngần 
Trao đi tâm sự đừng gay cấn
Nhận lại tình thương chớ nợ nần
Thích thú năm châu xa đã cận
Mừng vui bốn biển lạ mà gần
Thâm trầm chắt lọc thôi ngơ ngẩn 
Thi phú giao hoà chẳng đọ cân. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.11.2016





LẮM KẺ SAY 

Giữa cõi hồng trần lắm kẻ say 
Đi tìm người tỉnh quả là gay 
Đô thành quán chó bao anh quậy 
Phố thị lều bò lắm chú quây 
Mặt đỏ lòng đen nghèo có thấy 
Da hồng óc tối dốt nào hay 
Mưa tràn, lũ xói dân đang giãy 
Sướng nỗi chi mà cứ ngất ngây? 

Lưu Xuân Cảnh – 30.11.2016





CHỜ QUA ĐÔNG

Trông chờ hết cực những ngày đông?
Để cảnh lầm than khỏi nhói lòng
Rét buốt xô lùa người thất vọng
Cơ hàn chồng chất kẻ sầu đong
Tan mây chắc sẽ khơi luồng nóng
Đổi gió rồi thì dậy sắc trong
Ráng đợi cho qua mùa lạnh cóng
Con đường phía trước lại thong dong.

Lưu Xuân Cảnh – 29.11.2016





CỐI GIà

Phơi lòng lộ ruột khỏi che bao 
Cứ ngửa nằm trơ đợi trút vào 
Lỗ hẹp trơn tru chày nện đảo 
Vành to phốp pháp thóc lăn nhào
Đâm xiên lột vỏ mau lòi gạo
Chọt dọc trầy da lẹ tróc mào*
Lúc giã vang rền thì nhốn nháo
Khi xong úp miệng hết mời chào.
---
* Phần thịt mọc trên đầu một số loài.

Lưu Xuân Cảnh – 28.11.2016






ĐỜI
(Lưỡng đầu xà-Thủ vỹ nhị lục đồng thanh-Nhất vận)

Đời như thác dữ, khốn như đời
Lơi nhặt rồi thì cứ nhặt lơi 
Lội ngược gian nan người ngược lội*
Bơi xuôi dễ dãi kẻ xuôi bơi*
Đợi nguồn thiện mỹ hư nguồn đợi
Rơi gốc chân thành ảo gốc rơi
Rối dạ do tiền tài dạ rối
Tơi lòng bởi oán hận lòng tơi.
---
* P.Y.

Lưu Xuân Cảnh – 25.11.2016





THỢ CHỚP

Được chụp còn nhìn thoả thích ghê! 
Làm anh nhiếp ảnh sướng tay nghề 
Đường cong đổ nước mà vì nể... 
Nét lượn nghiêng thành lại sợ chê... 
Mĩ nữ phô thân gay tránh né 
Hồng quần diễn xác dễ say mê 
Trời ban cái đẹp sao đành để... 
Gặp dịp dù ham phải rụt rè! 

Lưu Xuân Cảnh – 25.11.2016



Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016



HƯỞNG NHÀN

Tìm vui sống trọn cả phần đời
Kết bạn giao hoà kiếm thú chơi
Lúc trẻ thường vào ra lắm chốn
Khi già khó đến được nhiều nơi
Vài bưng sự nghiệp không như ý,
Nửa quảy công danh có bởi trời?
Chấp nhận an bài do số kiếp
Nhàn cư hưởng thọ ngó tân thời.

Lưu Xuân Cảnh – 24.11.2016





HOÀNG HÔN

Nắng lụi ngày tàn ẩn mé tây 
Vài tia yếu ớt hắt hiu gầy 
Đàn chim vội vã bay về tổ 
Lũ khỉ im lìm ẩn nấp cây 
Bóng tối bao trùm thuyền cách bãi 
Màn đêm trải rộng vạc xa bầy 
Quay vòng lại thấy bình minh rạng 
Nắng lụi ngày tàn ẩn mé tây. 

Lưu Xuân Cảnh – 23.11.2016





NGẮM TƯỢNG

Khen tài nặn tượng quả là xinh
Đắm đuối người xem rất gợi tình
Vẽ khéo đường cong lời đoán định
Bày hay nét lượn ý tàng hình
Nâng niu xúc cảm khi toan tính
Ấp ủ mộng mơ lúc rập rình
Ẩn hiện tâm hồn. Ôi tuyệt đỉnh!
Khoe hồng diễn lục tạo lung linh.

Lưu Xuân Cảnh – 23.11.2016






UỔNG ĐỜI

Trút bỏ đi đâu những nỗi buồn,
Bao giờ khỏi lũ xói mưa tuôn? 
Nhà trôi uất ức dâng trào cuộn
Đất lở hờn căm trỗi xoáy cuồn
Trọn kiếp bòn gom rồi chịu sổng
Tàn đời nhặt góp lại đành buông
Nên thân có phận sinh ra uổng! 
Rốt cuộc thua xa cảnh diễn tuồng. 

Lưu Xuân Cảnh – 22.11.2016




CỰU GIÁO

Xa trường mến lớp vẫn thường mơ...
Bụi phấn hình như cứ lượn lờ
Những lúc mong thầy còn khắc rõ
Nhiều khi đợi trẻ có phai mờ!
Toàn tâm giảng dạy yêu văn võ
Trọn ý tô bồi quý phú thơ
Nghiệp giáo thanh tao đà nặng nợ
Tre tàn lại mọc lớp măng tơ.

Lưu Xuân Cảnh – 22.11.2016




MƯA

Âm u sấm động tiếng ầm ào
Nước đổ tung mù phủ thấp cao 
Phố xá tuôn dòng người lảo đảo
Con đường đứt cống kẻ nghiêng chao
Mùa đông khổ cực bao xào xáo
Tiết lạnh cơ hàn mấy tổn hao 
Mỗi độ mưa tràn gây nhốn nháo
Lo nhà dột nóc biết làm sao?

Lưu Xuân Cảnh – 21.11.2016




BÀN TAY MẸ

Mối chỉ đường khâu mẹ miệt mài
Tay người cần mẫn cả hôm mai
Xâu tình thắm thiết yêu thương mãi 
Nối nghĩa thâm sâu tiếc nhớ hoài 
Khổ cực may chằm từng mảnh vải
Gian truân nuôi nấng mấy hình hài
Làm sao trả được ơn dầu dãi?
Thắt ruột, nao lòng khó nhạt phai.

Lưu Xuân Cảnh – 20.11.2016


Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016



NGHIỆT NGÃ

Cho dù nhỏ tuổi thật tài ba 
Đã biết nghĩ suy chuyện nước nhà
Núi trọc vì con người đốt phá
Đất cằn bởi độc chất ngâm pha
Môi trường nhiễm bẩn lòng đau quá
Cuộc sống cơ hàn dạ xót xa
“ĐỔI KIẾP...” em mong điều nghiệt ngã
Thiên đình cũng chịu để trôi qua.

Lưu Xuân Cảnh – 19.11.2016
*
Cảm tác bài XIN ĐỔI KIẾP NÀY. Nguyễn Bích Ngân




CÙNG NHÀ GIÁO 
(Tặng anh Phan Văn Tấn)

Cùng là GIÁO CHỨC, cả anh tôi
Kỷ niệm năm nay đẹp tuyệt vời
Được nhận câu mừng người gửi tới
Đà nâng thiệp chúc bạn trao mời
Mong cho sức khoẻ luôn lanh lợi
Ước muốn tâm hồn mãi thảnh thơi
Khó khổ quên đi, nhàn cố đợi!
Bao năm DỨT CHÁO đã qua rồi.

Lưu Xuân Cảnh – 19.11.2016




NHÀ THƠ - THẦY GIÁO

Dẫu chẳng y bài lại khác môn
Nhà thơ thầy giáo nặng tâm hồn...
Trao lời dạy dỗ trò hư đốn
Tiếp ý tôi rèn trẻ sớm khôn
Nối chữ khơi tình thương mến chốn
Vần gieo gợi nghĩa nhớ mong nguồn
Bên bồi, phía đắp cho bình ổn 
Đạo đức trau dồi trí luyện ôn. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.11.2016




THANH TAO

Hai mươi mười một nhớ năm nào
Mấy đoá hoa xinh dậy tiếng chào
Thuở ấy bên trò thầy đạo mạo
Bây giờ kế lỗ lão xanh xao
Mưa tuôn vượt dốc chân chao đảo
Nắng đổ băng đồi sức tổn hao
Nặng nợ đưa đò yêu nghiệp giáo
Dù nghèo cuộc sống lại thanh tao.

Lưu Xuân Cảnh – 19.11.2016




TRI ÂN

Tâm thành tỏ tất dạ tri ân
Bạn hữu anh em chửa dịp gần
Thiệp chúc ngày sinh, hồn lận đận
Lời mừng tuổi lão, xác lâng lâng
Nhìn câu đạo nghĩa, vui an phận
Ngó chữ tâm tình, ráng thủ thân
Cảm kích tấm lòng người tít tận...
Đem trao hạnh phúc đẹp trong ngần. 

Lưu Xuân Cảnh – 18.11.2016




CHẲNG BẰNG XU

Ai là khách được tiếp này bu? 
Có giữ hay mình bị mất mu?
Lắm kiểu chơi bời... ông thích đú
Nhiều trò bóp nặn... nó ưa đu
Mai này trả chỗ còn đâu bú?
Mốt nọ về vườn hết dám bu
Cũng lạ! Đời nhiều thằng lẫn lú
Coi thường giá trị chẳng bằng xu.

Lưu Xuân Cảnh – 17.11.2016




CHUNG MỘT VẦNG TRĂNG

Ta người khác phía chẳng cùng nhau
Lại thấy chung trăng ở đỉnh đầu
Mỗi độ tròn hình lòng có thấu
Khi tuần khuyết mặt dạ chưa thâu
Chung chiêng mấy nỗi hồn hàm gấu*
Chấp chới bao niềm vía bể dâu
Nẻo cũ chờ ai sao lặng dấu!
Hoài mơ ô thướt nối sang cầu.

Lưu Xuân Cảnh – 17.11.2016
---
* Gấu ăn trăng, nguyệt thực (ý thay đổi).





BỎ NGHĨA

Thử hỏi trên đời có mấy ai
Là người chẳng học được lên ngai?
Ít nhiều phải hiểu câu nhân ái
Lớn nhỏ đều hay chữ cậy tài
Vểnh mặt xu thời che củ cải
Chìa mồm đắc thế giấu ve chai
Huênh hoang hiếu thắng đầu hoang dại
Rỗng óc vô tâm tựa rối hài.

Lưu Xuân Cảnh – 16.11.2016




Kính hoạ bài: 
TÔN PHU NHÂN QUI THỤC. Tôn Thọ Tường.
*
TAM TÒNG*

Ngày xưa con gái phải tam tòng
Chẳng dám sai lời bởi số đông...
Trọn đạo, thân con gìn chữ hiếu 
Tròn câu, phận vợ giữ tơ hồng
Không theo ắt sẽ tan như bọt
Có bỏ thì rồi chảy tựa sông
Quỉ kế ông anh thành Hán phụ
Lời đe của mẹ được nên chồng.

Lưu Xuân Cảnh – 15.11.2016
---
* Theo lễ giáo thời xưa, con gái chưa lấy chồng thì theo cha, khi có chồng thì theo chồng, chồng chết thì theo con. "Vị giá tòng phụ, kí giá tòng phu, phu tử tòng tử",,
---
TÔN PHU NHÂN QUI THỤC
Bài xướng:

Cật ngựa thanh gươm vẹn chữ tòng 
Ngàn thu rạng tiết gái Giang Đông 
Lìa Ngô bịn rịn chòm mây bạc 
Về Hán trau tria mảnh má hồng 
Son phấn thà cam dày gió bụi 
Đá vàng chi để thẹn non sông 
Ai về nhắn với Châu Công Cẩn 
Thà mất lòng anh được bụng chồng 

Tôn Thọ Tường




KHÁT CHỮ ĐÓI CƠM

Chưa no khát chữ trẻ em nghèo
Những buổi đến trường bụng đói meo
Vẫn ráng tìm cơm nơi núi hẻo
Còn lo kiếm gạo chốn lưng đèo
Than ôi! Phận hẩm người non tẹo
Trách hỡi! Thân quèn xác bé teo
Gác tía lầu son ai ngặt nghẽo?
Ề chề hẩm hút cảnh gieo neo.

Lưu Xuân Cảnh – 15.11.2016




SÁU LĂM TỰ THỌ

Ta giờ ở tuổi sáu mươi lăm
Tóc bạc râu phai chửa lẹm cằm
Sáng mắt còn coi người dạ đậm
Tinh tròng để ngó kẻ lòng thâm
Đi ngay đếch sợ thằng giơ đấm
Đứng thẳng đâu dè đứa chực đâm
Dẫu thính, ngoài tai lời bụi bặm
Không ưa, chẳng thích chuyện thì thầm.

Lưu Xuân Cảnh – 13.11.2016


Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016



CHẠY LÀNG
Thơ vui

Chiều nào thấy vợ sắm đồ ăn
Cả nghĩ đêm nay chắc có lằn
Bởi cụ hom hem sao chiến thắng?
Vì ông tái mét có đua bằng?
Ra già rũ rượi lo mưa nắng
Hoá lão eo sèo sợ gió trăng
Chóng mệt, mau đừ thêm húng hắng
Làm gì cũng bại sớm lo thăng.

Lưu Xuân Cảnh – 12.11.2016




Thể YÊT HẬU 
*
TỒI 

Thằng người thích lấn chen 
Cố chiếm chỗ gương đèn
Dốt nát đâu e thẹn
Hèn!

** 
TỆ

Trẻ chẳng kính người già 
Hàm hồ tát lão ta
Nơi đô thành thức giả
Ma!

*** 
BỎ

Ung từ thượng đến hạ 
Nhọt lộ rõ ngoài da
Chẳng sửa thì nguy quá
Thà!

Lưu Xuân Cảnh – 11.11.2016




LO ĐÔNG

Hay rằng xứ Bắc lạnh lùng đông
Gửi nắng phương Nam sưởi ấm phòng
Ái ngại cho người lòng phấp phỏng
Lo vì lão có chịu đời không? 

Lưu Xuân Cảnh – 11.11.2016







CON NGAO

Vỏ cứng thân mềm được gọi ngao
Cùng loài ốc hến có mu bao
Banh mai bộc lộ trong nhầy nhão
Tách yếm phơi bày dưới đỏ au
Mới đụng ôm ghì gay nạy tháo
Lâu im mở hé dễ len vào
Giàu nghèo cũng thích như cơm gạo
Xấu tốt dùng ngay có bỏ nào!

Lưu Xuân Cảnh – 11.11.2016




CHẲNG RÕ

Nước Mỹ trưng bày lắm sắc hoa
Mừng vui thắng cử của phe Hoà
Tranh ngai lép vế ông lo sợ
Đoạt ghế mạnh mồm lão hát ca
Hy vọng thay chiều toàn thế giới
Chờ mong đổi hướng khắp muôn nhà
Vai trò nảy mực cầm cân ấy
Chẳng rõ “Trump” này có nghĩ xa?

Lưu Xuân Cảnh – 10.11.2016




CHẲNG Ơ HỜ 
(Nđt - Ltđ - Bvđâ)

Nào ai lỗi hẹn để trông chờ
Xót ruột đau tằm vẫn nhả tơ
Nếu bởi yêu mà thưa gặp gỡ,
Vì đâu vội vã tách xa bờ?
Còn ghi chữ nguyện đừng trăng gió
Lỡ mất câu thề khỏi mộng mơ 
Ẩn hiện trong lòng bao nỗi nhớ
Nồng yêu đượm luyến chẳng ơ hờ.

Lưu Xuân Cảnh – 10.11.2016




THUYỀN VÀ NƯỚC

Thuyền lên nước đẩy nổi bềnh bồng 
Gió lật nghiêng chìm có chết không?
Sống được là nhờ người giỏi chống
Còn sinh phải cậy kẻ tài gồng
Lơi chèo gặp hiểm đầu chui gọng
Bỏ lái mang nguy cổ lọt tròng
Chớ nghĩ bình yên luôn lặng sóng
Lo mà phòng bị kẻo thân vong.

Lưu Xuân Cảnh – 09.11.2016




CẢNH ĐẸP 

Cảnh đẹp thiên nhiên khéo vẽ bày
In hình cặp nhũ thoả mê say
Trong ngà kẻ khoái khuôn tròn trĩnh 
Trắng ngọc người ưa khối mỏng dày 
Ngọt lịm bờ môi từng ngụm sữa 
Êm đềm giấc ngủ những vòng tay
Cao xanh sắp sẵn trong trời đất 
Sấp ngửa âm dương cũng đủ đầy.

Lưu Xuân Cảnh – 07.11.2016




BÃO XÔ

Lũ dữ chôn vùi những ước mơ
Bày bao thảm cảnh khó ai ngờ
Nhà tan, chiếu đất đầy gian khổ
Cửa nát, màn trời đẫm ngẩn ngơ
Ngập nước cơi sầu người phẫn nộ
Mưa dìm chất tủi kẻ âu lo
Miền Trung gánh nặng đời giông gió
Cứ mãi nghèo nàn bởi bão xô.

Lưu Xuân Cảnh – 07.11.2016




HẠNH PHÚC NƠI ĐÂU

Gió lạnh xoi lùa dạ tái tê
Em còn thiếu ấm chửa no nê
Hàng năm đến tiết đông tồi tệ
Mỗi tối sang giờ ngủ ủ ê
Phận mỏng thôi đành... cam chịu thế
Thân mành cũng phải... dám khen chê
Vài đồng bố thí buồn vô kể
Hạnh phúc nơi đâu? Quá não nề.

Lưu Xuân Cảnh – 06.11.2016


Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016



CỐI XAY LÚA

Mải miết lòng vòng cái cối xay 
Thân tròn hai nửa dưới trên xoay
Sinh ra chỉ để còng lưng chạy
Tạo tác là nhằm tách trấu thay
Mặc kệ dòng đời luôn đảo xoáy
Đâu màng thế sự cứ cuồng quay
Cho dù bất trí không đùn đẩy
Giúp ích cho người được việc hay.

Lưu Xuân Cảnh – 04.11.2016





MỪNG TUỔI BẢY SÁU

Vĩnh Hoàng có chục tuổi hơn tôi
Lão luyện thơ văn, chuyện cõi đời
Mấy chữ sẻ chia, danh thả nổi
Vài dòng nhắn gửi, phận buông trôi
Chân nhân giữ vững luôn bao gói
Nghĩa thiện gìn bền chẳng bỏ rơi
Chọn lọc câu từ thay tiếng nói
Mong anh hưởng thọ đẹp hơn lời.

Lưu Xuân Cảnh – 04.11.2016