Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017



MAI XUÂN

Dầm sương gội tuyết cội mai già
Chắt lọc cho đời những nụ hoa
Nhộn nhịp tình xuân vàng khắp ngã
Hân hoan cảnh tết sáng muôn nhà
Ngàn năm noãn nhuỵ luôn lan toả 
Vạn thế hương mùi mãi trỗi xa 
Diễn sắc khoe màu nhiều thứ lạ 
So cùng vẫn nhất chẳng gì qua! 

Lưu Xuân Cảnh – 31.01.2017





PHÁO

Bén lửa thì bùng nổ tiếng đanh
Sinh ra bởi giấy cuộn mà thành
Mua vui một chốc tàn tro lạnh
Để thích đôi lần biến khói xanh
Sống đẹp phần đời dù chóng vánh
Làm tròn bổn phận dẫu mong manh
Khi hoà với đất còn ai chạnh
Xác rã thân rời sẽ mất nhanh.

Lưu Xuân Cảnh – 29.01.2017





CHÚC XUÂN 

Đinh Dậu minh niên chúc mọi nhà
Sum vầy hạnh phúc khắp gần xa 
Buôn may lãi bự nồng xuân giá 
Bán đắt lời to ấm tết gà 
Sự nghiệp thành công lùi dối trá 
Công danh hiển đạt giữ hiền hoà
Hùng kê chủ mới dừng sa đoạ 
Dẹp sạch cường quyền rộn tiếng ca.

Lưu Xuân Cảnh – 27.01.2017





ĐẤT NƯỚC ĐẸP TÌNH XUÂN 
(THTK, BVĐÂ) 

VUI cùng đất nước đẹp tình XUÂN
THÚ với sơn hà rực rỡ XUÂN
ĐIỀN đủ hoa màu tươi thắm quận
VIÊN đầy cây trái ngọt ngào XUÂN
GIÀ mong đạo đức luôn theo chuẩn
TRẺ ước ân tình mãi tiếp XUÂN
TẾT đến sum vầy trên dưới thuận
NGẮM NHÌN PHONG CẢNH, GÁI TRAI: XUÂN. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.01.2017



Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017



TẾT XƯA

Nổ nếp* ngày xưa nhớ quá chừng!
Đường ngào đóng hộc thật là ưng
Đêm vui tết đợi ngon mè xửng
Sáng thích xuân chờ béo bánh chưng
Xốp nhẹ giòn tan men** bột trứng 
Chua cay dẻo quẹo mức me gừng
Cây nêu trước gió bùa lơ lửng
Lão, nhí xênh xang nhộn chúc mừng.
---
* Thóc nếp rang làm bánh nổ.
** Bánh men, gần giống bánh thuẫn.

Lưu Xuân Cảnh – 26.01.20167





GIÀ VẪN MỘNG

Người ta cứ tối mận mai đào
Chiếc bóng cô phòng tủi biết bao!
Tuổi dẫu bảy mươi tình lặng háo
Xuân gần tám chục ý thầm trao
Ông Tơ chấp thuận không hề xảo
Lão Nguyệt bằng lòng chẳng có sao
Miệng thế dèm chê mình táo bạo
Điều hay đã đến bỏ đâu nào!?

Lưu Xuân Cảnh – 25.01.2017





DŨNG MÃNH

Là gà gáy gọi mặt trời lên
Giữa tối đang tầm giấc ngủ yên
Vỗ cánh giương oai không hổ thẹn
Xừng lông diễu võ chẳng ươn hèn
Trên đầu đội mão bày chưng diện
Dưới cựa cài dao diệt lộng quyền
Dũng mãnh kiên cường luôn thẳng tiến
Cho dù thất bại cũng vang tên.

Lưu Xuân Cảnh – 25.01.2017





CHỐN THANH TAO

Góc bể tìm nhau cậy diễn đàn
Chân trời kết nối tấm lòng chan
Thơ hay viết gửi đi hàng vạn
Ý đẹp dâng trao đến cả ngàn
Khó khổ mong vui đâu biết chán
Mệt nhoài thích thú chẳng hề than
Không vì dở giỏi mà ngao ngán
Chuộng chốn thanh tao nghĩa đá vàng.

Lưu Xuân Cảnh – 23.01.2017





“Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau”
*
CẦN HIỂU ĐÚNG*

Người đời chế giễu kẻ tham ăn
Vụ lợi riêng mình tránh khó khăn
Chớ dẫn câu này bày chuyện cắn
Đừng đưa ngữ đó nói điều nhằn
Liều mình bởi nghĩa lời căn dặn
Cống hiến vì tình ý dạy răn
Tự trọng nêu gương cho đúng đắn 
Đào sâu hiểu kỹ chớ xiên xằng.

Lưu Xuân Cảnh – 23.01.2017
---
* Có người dẫn câu này mỗi khi có ai đến dự tiệc sau họ!?





MẶT THỚT

Dao băm bản mặt vẫn trơ lì
Chả xấu đâu buồn kệ thị phi
Dốt nát người chê không biết dị
Đần ngu kẻ trách chẳng coi kì
Dù cho gột rửa nhơ ngàn kí 
Dẫu có thanh minh nhuốc vạn thì
Thớt nạo gây nôn khi bị bí 
Kinh hồn bạt vía ngửi mùi đi!

Lưu Xuân Cảnh – 22.01.2017





NHÀ NGHÈO

Đất bẩn còng queo trẻ biết gì!
Ba bề bốn phía chả còn chi
Cài then chỉ để che lòi đĩ 
Đóng cửa chừng e sợ ló đì 
Xứ mẹ sao luôn nghèo đói nhỉ?
Quê cha lại mãi khổ đau vì...
Nhiều nơi thừa thãi xài phung phí
Có rõ nơi đây khốn cực kì?

Lưu Xuân Cảnh – 21.01.2017



Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017



LẠNH ĐÔNG

Ông trời lạ quá cứ hùa theo...
Rét buốt muôn dân chịu đói nghèo
Đất nước bông hoa mà cắt xẻo
Sơn hà gấm vóc lại buông gieo
Loa mồm hét toáng như chèo bẻo
Ngậm miệng im re giống cú mèo
Mặt kệ tha nhân mình ngặt nghẽo
Không màng bách tính óc rêu meo.

Lưu Xuân Cảnh – 21.01.2017





NHỚ MẸ

Trầu vàng rụng lá mẹ còn đâu!
Đến bữa nhìn quanh dạ quặn sầu
Trước ngõ hàng cau chờ xũ bẹ
Ngoài song bụi chuối ngóng nghiêng tàu
Bình vôi vẫn đợi nên phau trắng
Cối giã* còn trông mới sẫm màu
Trời hỡi! Cao chi mà chẳng thấu
Sao đành chặn lối, nỡ vùi sâu!?

Lưu Xuân Cảnh – 20.01.2017
---
* Cối giã trầu.





ÔNG ĐẦU RAU

Khum đầu đội lửa để gần nha!
Giữ ấm nồng yêu táo phận bà
Đốt mãi ăn đen che tấc dạ
Đun hoài ám khói đổi màu da
Hai ông quản lý bao nồi trả
Một mụ lo toan mỗi bếp nhà
Trọn đạo phu thê liều chết cả
Diêm vương cảm động kết ba hà!

Lưu Xuân Cảnh – 20.01.2017





LỠ BƯỚC

Lỡ bước bây giờ biết trách ai!
Buồn đau tủi hổ góp thành bài
Mù sương lấp bóng còn che dại
Tắt nắng tan hình vẫn đợi mai 
Nụ noãn tươi xinh người đã hái
Đài hoa tốt mượt kẻ đà cài
Thuyền neo bến đỗ nhằm nơi hại 
Thử hỏi làm gì khỏi nhạt phai?

Lưu Xuân Cảnh – 19.01.2017





TIỄN TÁO 

Táo cũng sân si ngọng nghịu tiền
Ưa xài “cá chép” để thăng thiên
Sao không cưỡi gió cho lương thiện
Lại chẳng đi mây khỏi nhiễu phiền
Một mụ hai ông đâu ống quyển
Ba đầu sáu mắt quản tân niên
Khuân vàng vác bạc ngày đưa tiễn
Nếu thiếu coi chừng khó được yên.

Lưu Xuân Cảnh – 19.01.2017





TÁO

Hăm ba lão Táo lại lên trời
Bẩm báo nên hư chuyện cõi đời
Chết biển, tàn rừng người chới với
Khô đồng, ngập phố kẻ chìm rơi!
Nông dân sáng tạo cày, gieo, xới
Tiến sĩ ngồi dai đổi, chuyển, dời
Thất nghiệp, nghèo nàn đang tiến tới...!
Làm thuê cũng oách nạn xu thời!

Lưu Xuân Cảnh – 19.01.2017





SỐNG ĐÀNG HOÀNG

Tết đến vơi tiền chẳng sắm chi!
Niu cơm gạo tẻ trộn khoai mì 
Canh chan ốc luộc cùng rau bí 
Nước chấm cà kho với mắm nhì 
Mặc kệ trôn đời bêu xấu xí
Đâu lo miệng thế diễu lầm lì
Nghèo sao chịu vậy không năn nỉ
Cứ sống đàng hoàng, đứng thẳng đi!

Lưu Xuân Cảnh – 18.01.2017



Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017



ĐỪNG BỎ

Anh Tầu ở lại để cùng chơi
Tới lúc rồi ai cũng hết đời
Gắng gượng cho dù đang chới với
Hay gì cõi ấy lại đòi ngơi!?

Lưu Xuân Cảnh – 17.01.2017





NĂM KHỈ 

Năm rồi mấy lượt đến nhà thương
Cả nghĩ tiêu tan cái mạng thường
Quý quá Nam Tào còn để hưởng
May ra Bắc Đẩu vẫn lơ nhường
Hôm nay tạm ổn nhiều sung sướng
Ít bữa không bình lắm nhiễu nhương
Luyện trí rèn tâm thân tĩnh dưỡng
Qua ngày đoạn tháng đợi lên hương.

Lưu Xuân Cảnh – 17.01.2017





ĐOẠ ĐÀY

Có những phần đời chịu đắng cay 
Tìm đâu hạnh phúc với sum vầy 
Lo buồn bởi nạn nhân đầy rẫy 
Xót tủi vì thân phận trật trầy 
Đói thật lâu dài nào kẻ thấy,
No hờ tạm bợ chẳng ai hay!
Bày chi nghịch cảnh đau lòng vậy?
Sống chết bon chen kiếp đoạ đày.

Lưu Xuân Cảnh – 16.01.2017





ĐÊM

Đêm khuya tiếng dế nỉ non sầu
Lệ nến tuôn trào đọng giọt châu
Bút mực im lìm trang giấy dẫu
Phòng thơ tĩnh lặng mặt nghiên rầu
Chìm vào bóng đổ mù mờ dấu
Khuất lẫn hình xiêu bạc phếch đầu
Ý nghĩ miên man giờ sắp dậu
Ngoài kia tấp nập cuộc mưu cầu.

Lưu Xuân Cảnh – 15.01.2017





MAI XUÂN

Xuân dồi sắc thắm cậy nhờ mai
Ấp ủ hương thơm noãn bọc đài
Rực rỡ vàng phơi mây chậm lại
Bầu trời én liệng nhuỵ hoa khai.

Lưu Xuân Cảnh – 15.01.2017





ĐỪNG PHIỀN

Chưa hay bạn cứ viết đừng phiền
Ý tốt thì ai cũng đọc liền
Phải đúng niêm vần theo luật hiện
Có chi ngại vậy hỡi người hiền!

Lưu Xuân Cảnh – 15.01.2017





VẬT TẾ LÀ GÀ

Cồ gào khản tiếng bị rời tông
Giết thịt bày ra những tộ bồng
Hết vỗ “bành bành” đêm đắm mộng
Thôi dồn “bạch bạch” tối chờ trông
Còn đâu trụ cột mà chèo chống
Mất cả giò chân để bới trồng
Vật tế muôn đời gà tưởng vọng
Lên bàn cúng bái kỵ lòi mông.

Lưu Xuân Cảnh – 14.01.2017





NHẤT CHI MAI

Quý hiếm thơm lừng sắc trắng mai
“Nhất chi...” lộng lẫy ngự lâu đài
Mê hồn mặc khách thơ trào mãi
Đắm trí tao nhân tứ đọng hoài
Ước thoả tay sờ mơ chạm hái
Mong cho mắt ngắm mộng đan cài
Loài hoa rạng rỡ khơi tình ái
Chỉ gặp lần đầu sẽ khó phai.

Lưu Xuân Cảnh – 14.01.2017
---
Cây nhất chi mai còn gọi là Mai trắng (Bạch mai, Hàn mai, Lưỡng nhị mai, nhị độ mai). Tên khoa học là Prunus mume Sieb. & Zucc, thuộc họ hoa hồng (Rosaceae). Ở đây cần phân biệt rõ, tuy tên dân dã là mai nhưng thực sự là một loài cùng họ với đào, anh đào, mơ, mận. Nó hoàn toàn khác với giống mai vàng miền Nam có tên khoa học là Ochna integerrima thuộc chi Mai (Ochna), họ Mai (Ochnaceae). 
Cây nhất chi mai là loài mai quý hiếm, chỉ sống ở những nơi có mùa đông và giá lạnh. Nhất Chi Mai chậm lớn, gốc xù xì, thân đen óng, nụ màu đỏ, khi nở thì chuyển dần sang màu trắng với nhiều tầng cánh xếp vào nhau và cũng là lúc đẹp nhất, tàn thì lại chuyển dần về màu đỏ. Nhất Chi Mai không có quả, việc chiết giống cũng rất khó khăn. Nhưng nếu bén rễ đâm chồi được, thì sức sống rất mãnh liệt, phi thường. Dường như, tiết trời càng lạnh, thì lại càng có sức sống hơn, thật kì lạ! 
Chỉ cây nhất chi mai mới tái nở hoa vào tháng hai (âm lịch), sau khi tàn đợt nở đón xuân. Đúng lúc xuân tàn, thiên hạ đã hết hoa mai rồi, thì Nhất Chi Mai tái nở với những chồi lộc non tươi. Lần hai là chính vụ, còn lần đầu ví như Nhất Chi Mai nở để cổ vũ họ hàng hoa mai mà thôi. Có lẽ, đó là điều đặc biệt hơn cả, giống như tuyết rơi giữa mùa hè vậy… 
Nguồn: http://blogcaycanh.vn/cay_canh/d/cay-nhat-chi-mai-cay-mai-trang



Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017



THƠ VỚI XUÂN

Xướng hoạ rộn ràng với sắc xuân
Lời hay ý đẹp trội muôn phần
Thơ đi gửi nghĩa tìm cơ hội
Đối lại trao tình kết bạn thân
Chắt lọc tinh hoa câu rạng rỡ
Tôn vinh phẩm chất tứ trong ngần
Xanh chồi thắm nụ vui ngày tết
Nối chữ đan từ rực dải Ngân.

Lưu Xuân Cảnh – 14.01.2017





TẾT DẬU

Tết dậu chờ bươi cái lũ gà!
Sau vườn trước ngõ móc moi qua
Tìm ăn bới mổ không chừa đá
Kiếm nuốt xoi banh chẳng tránh nhà
Khối óc tầm thường nên vất vả
Khoang đầu rỗng tuếch phải lo xa
Làm sao được một năm thong thả?
Chọn lựa kê hùng giữ gấm hoa.

Lưu Xuân Cảnh – 13.01.2017





HOA SÚNG

Lạ quá! Sao tên súng vậy hè? 
Thân chìm dưới nước lá tròn xoe 
Bùn hôi chẳng đọng cành cao né 
Đất bẩn không dây cánh nhỏ xoè 
Sáng bảnh đầu ngày thì nở hé
Chiều mù cuối buổi lại ôm che
Âm thầm chắc lọc màu tươi trẻ 
Hiến tặng dâng trao rực rỡ nè.

Lưu Xuân Cảnh – 13.01.2017





MỘNG ƯỚC

Rừng chiều dõi mắt phía chân mây
Dọc suối đung đưa đám sậy gầy 
Gửi cả lời yêu trên mặt giấy
Trao tròn tiếng ái dưới vòm cây
Dù cho cách trở hình trông thấy
Dẫu có xa rời dáng bủa vây
Lính ở biên thuỳ mong chỉ vậy
Yên bình để mộng ước rồi đây...

Lưu Xuân Cảnh – 13.01.2017





GIỮ TRỌN LỜI YÊU

Người xa vẫn ước được quay về
Giữ trọn lời yêu đã hẹn thề
Đất rộng nên bao lần trắc trở
Đường dài lại lắm bận nhiêu khê
Lòng thương mãi đợi tâm lơ đãng
Dạ nhớ luôn mong trí nặng nề
Nghĩa đậm tình sâu mơ hạnh phúc
Mà nào thoát khỏi những cơn mê. 

Lưu Xuân Cảnh – 12.01.2017





BỎ NỘI QUY

Lung tung tháng chạp thật nhiều kỳ
Tối sớm trưa chiều bỏ nội quy
Lắm loại bia nồng thồn cả ký
Bao loài rượu nặng nuốt gần ky
Tất niên lối xóm mời vài xị
Cúng cháo láng giềng chuốc mấy ly 
Đã uống thì say rồi ngã quỵ
Hơn thua tửu lượng cũng còn tuỳ...

Lưu Xuân Cảnh – 12.01.2017





CON CUA

Chui bờ trốn hốc lại bò ngang 
Có vỏ mu bao đủ gọng càng
Mở miệng ra phù trào bọt ngáng
Giơ lưng để chịu cột dây ràng
Cùng đường sẽ bấu hòng lui mạng
Hết ngõ thì cào cốt thoát quang
Lột gạch banh mai xào bánh tráng
Người đời bới móc tận trong hang.

Lưu Xuân Cảnh – 12.01.2017



Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017



CÒN NGUYÊN KỶ NIỆM

Mong ai vẫn nhớ ở nơi này...
Gắn kết nhau từ trước đến nay!
Bởi mến thường lo dòng lệ chảy
Vì yêu mãi sợ giọt châu dày
Câu thơ gửi đến đừng đưa đẩy
Ý hoạ trao về ước đắm say
Dẫu phải rời xa rồi sẽ thấy
Còn nguyên kỷ niệm đã bao ngày...

Lưu Xuân Cảnh – 11.01.2017





CỐT KHỈ
(Bát điệp, nhất vận)

Hay rằng khỉ đột sắp nhường ngôi
Cái cốt khỉ còn mãi chẳng thôi
Đít đỏ khỉ cha ngồi lửa tội*
Đầu đen khỉ chú đội than tồi
Tay này khỉ giữ nhiều ung thối
Miệng nọ khỉ thồn lắm bẩn hôi
Núi rậm khỉ leo sao địch nổi
Rừng sâu khỉ trốn biệt tăm rồi.

Lưu Xuân Cảnh – 11.01.2017
---
* Truyện cổ tích: Sự tích loài khỉ đít đỏ.





ĐÁ GÀ

Cùng loài lại đấu đá hơn thua
Để cực cho mình cả được thua
Phía thắng trầy da thua tróc cựa
Hay gì cố vẽ chuyện ăn thua!?

Lưu Xuân Cảnh – 10.01.2017





ĐỜI CÂY

Lá hát ru cây khắp núi ngàn
Du dương réo rắt tựa cung đàn
Bông còn đợi nắng bao ngày lại
Trái sẽ chờ mùa mấy bữa sang
Lúc quả quằn cành hoa vắng bặt
Khi đài úa sắc nhựa miên man
Chờ cho hạt chín rời thân cội
Mọc những mầm non khỏi lụi tàn. 

Lưu Xuân Cảnh – 10.01.2017





TRỐNG BỎI

Mặt giấy, tang tre trẻ thích cầm
Già mà đụng đến bị chê hâm!* 
Người đùa cắc cớ bày trò hẩm
Kẻ giỡn trêu ngươi vẽ chuyện thầm
Đôi quả đưa qua âm phát đậm
Hai bi đánh lại tiếng kêu ầm
“Lum tum” nhỏ nhẻ khua chầm chậm 
Cái trống ngày thơ nỗi sóng ngầm.

Lưu Xuân Cảnh – 09.01.2017
---
* Già chơi trống bỏi. (Khẩu ngữ) đã già rồi còn ham muốn những thú vui không phù hợp với 
tuổi tác của mình, như ham chơi bời, ăn diện, v.v. (ví như người già còn chơi loại trống bỏi 
dùng làm đồ chơi cho trẻ con).