Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017



BIỆT LY

Biết Tại từ trần Cảnh xót đau
Sao anh sớm biệt để tôi sầu!
Vừa trao mấy chữ đà ngưng ý
Mới tặng đôi dòng đã đứt câu
Vội vã làm chi! Người cõi tạm
Bồi hồi xúc động! Kẻ hào sâu
Chia ly vẫn nhớ lời lưu lại
Hỏi chốn tuyền đài gặp được nhau?

Lưu Xuân Cảnh – 21.11.2017





LỜI NÓI 
(Thtk)

LƯƠNG thiện thì lòng sẽ vững an
NGÔN thành ý thật tịnh tâm can
NHẤT câu phải nghĩ lường tai quái
CÚ chữ cần suy xét vẹn toàn
TAM quấy ba hoa gây hại não
ĐÔNG cuồng tá hoả tạo hư thân
NOÃN bào một giống Rồng Tiên vậy!
ÁC NGỮ THƯƠNG NHÂN* LỤC NGUYỆT HÀN*

Lưu Xuân Cảnh – 23.11.2017
---
@ LƯƠNG NGÔN NHẤT CÚ TAM ĐÔNG NOÃN, ÁC NGỮ THƯƠNG NHÂN LỤC NGUYỆT HÀN.
(Thiện ý một câu ấm ba đông, lời độc lạnh người sáu tháng ròng)






BẢN HÙNG THI

Trưng Vương* tuyệt phẩm bản hùng thi* 
Hậu thế chưa ai dám đọ bì
Bút pháp Ngân Giang lừng thế kỷ
Văn phong Thị Quế dậy ba kỳ@
Lao đao tác giả giàu ganh tị
Lận đận bài thơ rẻ trói ghì
Đọc giảng Đông Hồ say ngã quỵ
Ơi Người! Ngọc chuốt$ rực nên chi...

Lưu Xuân Cảnh – 22.11.2017
---
* TRƯNG NỮ VƯƠNG (Tên tác phẩm; bệnh PY)
@ Ba miền: Bắc, Trung, Nam.
$ ngọc chuốt vàng trau: lời văn chải chuốt.


https://vannghequangtri.blogspot.com/2017/10/nu-si-ngan-giang-voi-trung-nu-vuong-mot.html


THẦY

Tròn câu, nửa chữ cũng là thầy
Trọn đạo tâm truyền chẳng đổi thay
Vững chí dù khi dòng cuộn chảy
Yên chèo dẫu lúc thác cuồng quay
Công danh rạng rỡ nhờ lời dạy
Sự nghiệp vinh hoa cậy ý bày
Giúp nước, rèn nhân tung cánh vẫy
Nêu gương vạn thuở trọng ơn dày.

Lưu Xuân Cảnh – 20.11.2017





SOI

Mượn kính soi hình để hiểu ai
Nhìn sâu bộc lộ hết trong ngoài 
Gay che xấu dạ dù trùm vải
Khó giấu đen lòng dẫu nút chai
Giả nghĩa, người hiền luôn ái ngại
Vô ơn, kẻ ác cứ kèo nài
Cong chiều lật ngược tìm điều trái
Chiếu rọi tâm hồn kiếm chỗ sai.

Lưu Xuân Cảnh – 19.11.2017





LỜI PHÊ

Nét chữ thầy phê vẫn nhớ hoài
Mang theo đến cuối chặng đường dài
“Tầm thường” xấu hổ đâu nhìn bạn
“Đặc sắc” mừng rơn dám mở bài
Bởi để lời vàng mà ngẩng mặt
Vì cần tiếng ngọc mới bằng vai
Thành danh mãi nợ lòng cao cả
Phải trả đền sao xứng đức tài.

Lưu Xuân Cảnh – 18.11.2017





NGHĨA BẠN

Nghĩa bạn, tình mình vẫn vẹn nguyên
Ngày xưa, hiện tại chỉ cầu hiền
Mong sao kết chặt rồi lưu luyến
Để mãi còn nhau dưới cửu tuyền.

Lưu Xuân Cảnh – 17.11.2017





TA

Chung dòng Sông Lại nhánh Kim Sơn
An Hậu bên đồi Đất Đỏ son
Xứ Nẫu sinh thành thằng lớn lớn
Quê Hoài tạo tác đứa con con 
Văn thì giải trí, vung ngòi nhọn
Bút chỉ vui chơi, múa quản tròn
Tự tại an nhiên ghè đổ đốn
Hầu bao hổng thiết hết hay còn!

Lưu Xuân Cảnh – 17.11.2017





MUỐN THEO VỀ

Xinh tươi, hấp dẫn cả đôi bề
Quảy gánh rao hàng gái chốn quê
Dáng đẹp xao lòng mơ hẹn ước
Người sang mở dạ mộng giao thề
Khoe màu áo đỏ tim dồn dập
Diễn sắc môi hồng mắt dại tê
Đắm đuối thân hình như ngọc nữ
Nhìn em nhẹ bước muốn theo về! 

Lưu Xuân Cảnh – 16.11.2017





NÁT NHÀU

Nhắc chuyện tình duyên ngập nỗi sầu
Ôm buồn chẳng biết tại vì đâu?
Ông Tơ kết trật quên điều ước
Lão Nguyệt xe sai bỏ tiếng cầu
Để mãi đeo theo hờn chất nặng
Luôn còn dính dáng hận đào sâu
Rồi ra ghẻ lạnh thù hằn nữa
Chỉ khổ riêng ai dạ nát nhàu.

Lưu Xuân Cảnh – 16.11.2017



Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017



THẦY - TRÒ TỰ VẤN
*
Vững lái đưa đò lớp lớp sang 
Vô tư chẳng nghĩ chuyện son vàng
Vì trò có tiếc chi sinh mạng
Tận lực rèn nhân để sánh hàng.
@
Lớp lớp nhờ ai được sánh hàng?
Quyền cao chức trọng hưởng son vàng
Chưa đền nghĩa cả công thầm lặng
Chửa trả ơn dày nợ mãi mang.

Lưu Xuân Cảnh – 13.11.2017





CAM CHỊU

Bão mạnh đi qua quật đổ nhào
Hơn mười trận dữ mẹ lao đao
Chưa yên chỗ ở nhà trôi mất 
Chửa ấm nơi nằm mạng tổn hao
Tạo hoá bày chi trò núi lở
Thiên nhiên vẽ lắm chuyện sông cào
Con người bé nhỏ đành cam chịu!
Sống chết do quyền “đấng tối cao”.

Lưu Xuân Cảnh – 12.11.2017





Ngũ tuyệt thanh
*
TÌNH

Giữ tình để có nhau
Phải nghĩ đến ngày sau
Rỡ mặt đàn con cháu 
Kết đoàn dẹp nỗi đau

Lưu Xuân Cảnh – 11.11.2017





ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG

Dưới giếng nhìn trời cở cái nong
Làm gì hiểu được sự mênh mông!
Vùi đầu chỉ rõ nơi đường ống
Cắm cổ thì hay chỗ đáy lồng
Dẫu nhảy bao keo không thoát bộng
Dù leo mấy cách chẳng rời lòng
Tăm mù thực tế rồi cao giọng
Ếch ộp tiêu đời bởi tính ngông.

Lưu Xuân Cảnh – 10.11.2017





TRÁI ĐẠO
(Ngũ ngôn tứ tuyệt)

Làm thân bạ ở đời
Cũng lúc khóc khi cười
Ngán ngẩm vì danh lợi 
Nhân tình đã rớt rơi.

Lưu Xuân Cảnh – 09.11.2017






ĐẸP DÒNG LƯU

Gắn nghĩa KẾT tình thịnh họ Lưu
Chung lòng NỐI chí đẹp dòng Lưu
Không nề LƯU lạc người xa xứ
Chẳng ngại TỘC rời kẻ biệt Lưu
Nhắn nhủ KIẾN công* Lưu chữ đức
Yêu cầu TẠO sức khắc từ Lưu
Năm châu TƯƠNG tác Lưu bền bỉ
Bốn biển LAI hồi dựng nghiệp Lưu.

Lưu Xuân Cảnh – 07.11.2017
---
*kiến công lập nghiệp: dựng việc lớn.





THIÊN ĐỊNH 
(Thtk)

SÔNG kia mãi chảy nối tình đời
NÚI nọ vươn cao khắc thệ lời:
NƯỚC thịnh, ngăn Tàu dân xốc tới
NAM hưng, đánh Hán giặc tan rời
VUA ta cõi vững người ca ngợi
NAM xứ nhà an khách đón mời
Ở giữa toà thành trong mốc giới
RÀNH RÀNH* ĐỊNH PHẬN TẠI VĂN* TRỜI*

Lưu Xuân Cảnh – 06.11.2017
---
* Thay chữ SÁCH thành VĂN, tránh thất luật; bệnh TV.





GIỌT ĐẮNG

Giọt đắng dâng đầy khắc khoải ghê
Xa lâu đợi mãi vẫn chưa về 
Hương bay phảng phất chìm đơn lẻ
Khói toả âm thầm rụng tái tê
Cách trở không quên lời ước thệ
Chia ly có nhớ tiếng giao thề?
Ngăn dòng chặn mạch sầu nhân thế
Một ngụm tan vào đủ chán chê.

Lưu Xuân Cảnh – 05.11.2017





SẼ KHUẤT THÔI

Lỡ ướt thân này cực xác tôi
Bày ra hố rộng lẫn cao đồi
Nơi kia giấu ngọc đang căng nở
Chỗ nọ che vàng sắp bể trôi
Cúi mặt mong khô nhờ mảnh áo
Chau mày muốn ráo bặm làn môi
Trời làm lộ hết nhưng đành chịu
Phải ráng vài giờ sẽ khuất thôi!

Lưu Xuân Cảnh – 04.11.2017





AI VỀ BÌNH ĐỊNH 
(Bđ)

Ai về Bình Định một lần thăm
Thị Nại, Phương Mai bán đảo, đầm
Quảng Ngãi, Bình Đê bên cuối Bắc
Sông Cầu*, Cù Mãng* phía Cùng Nam
Tây Sơn Tam kiệt danh lừng lẫy
Mặc Tử Nhà thơ phận dập bầm
Đất võ người quê không xảo quyệt
Bao đời xứ “Nẫu” chuộng từ tâm.

Lưu Xuân Cảnh – 02.11.2017
-------------------------------------
*https://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%B4ng_C%E1%BA%A7u_(th%E1%BB%8B_x%C3%A3)
*http://www.baophuyen.com.vn/120/9825/huyen-thoai-ve-ten-deo-cu-mong.html





@ HOÀNG HÔN GỢI NHỚ
(Nđt)

Trời trong gió đẩy cụm mây chiều
Vẳng lại xa gần chuỗi tiếng tiêu
Giữa nẻo sông hồ xoay đạp sóng 
Gần nơi núi đảo đỡ ngăn triều
Ven bờ vỗ nước âm hoà nhạc
Cạnh bãi neo đò lái lẩy yêu
Nắng ngã, rừng cây cành yểu điệu
Hoàng hôn ráng đỏ gợi bao điều.

Lưu Xuân Cảnh – 02.11.2017





GƯỢNG BƠI

Đêm nằm khó ngủ lắng mưa rơi
Lúc nhặt khi thưa cũng ở trời
Ném mạnh, trần gian tuôn, xốc, bới
Phang bừa, địa ngục chảy, đào, khơi
Cơ hàn mặc kệ không dòm tới
Khó nhọc thây cha chẳng giúp dời
Ngã khuỵu thân mành đang chới với
Chìm dần yếu ớt gượng tìm bơi. 

Lưu Xuân Cảnh – 01.11.2017