Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

LỜI RU

Âm trầm tiếng bổng vọng lời ru
Giữ lại hồn quê đã mịt mù 
Mãi luyến hoài mê lòng ủ rũ 
Luôn mơ vẫn nhớ dạ lu bù 
Trưa kia vắng lặng lim dim thú 
Xế nọ êm đềm thấm đượm thu 
Ngóng mẹ mong bà chìm giấc ngủ 
Chao nghiêng giọng hát võng đưa vù./. 

Lưu Xuân Cảnh – 29.8.2020




@ NGÀY ĐÓ XA RỒI

Buổi cũ chiều mưa mắt đượm buồn 
Em về, lỗi hẹn bỏ sầu tuôn 
Đành như đặt để nào ai muốn 
Đã vậy bày chi có kẻ chuồn 
Biệt mãi từ đây lòng tiếc uổng 
Rời xa bữa ấy dạ quay cuồng 
Sao dời vật đổi tình lôi cuốn 
Có được gì đâu phải rẽ luồng. 

Lưu Xuân Cảnh – 26.8.2020




@ VƯỜN HƯU

Cùng xem cội ổi trái đeo cành 
Lại nở hoa chè lá thẫm xanh 
Nửa vạt rau ngò thơm mỗi nhánh 
Năm rò cải cúc lựng từng canh 
Trồng lê, dưỡng gấc, chăm chồi mạnh 
Giẫy cỏ, vùi phân, khoái ngọn lành 
Sáng dậy ra vườn mê diễn cảnh 
Chim gù, bướm vẫy, dạo vòng quanh./. 

Lưu Xuân Cảnh – 22.8.2020





MỘNG

Chiều tà hóng gió mộng bay cao 
Mắt nhắm con tim loạn nhịp trào 
Tiếc quá trên mây nhìn ảo não 
Thương ghê cạnh chợ ngó ồn ào 
Thằng cầm bị bự ra tay láo 
Đứa giấu lu to rõ lũ đào
Chẳng hiểu xui chi mà gặp xạo! 
Đêm mơ tỉnh ngủ miệng còn gào!? 

Lưu Xuân Cảnh – 19.8.2020




TÌNH QUÊ


Dẫu cứ dần xa 
Vẫn nhớ quê nhà 
Những ngày gió táp mưa sa 
Củ mì, rau bụi, tương cà, mắm kho 
Chưa được ăn no 
Thiếu áo co ro 
Tìm hơi ấm giữa than tro 
Sao quên được chiếc gàu mo, gáo dừa!? 
Nồm hạ ban trưa 
Dỗ giấc mơ xưa 
Kẽo cà kẽo kẹt đu đưa 
Chìm trong cổ tích, dư thừa ước mơ 
Tiếng mẹ ầu ơ 
Vọng đến tàn đời 
Non xa mấy dãi xanh mờ 
Hiu hiu, sợi tóc lơ thơ, gió bồng 
Ống xoáy trầu không 
Môi đỏ vôi nồng 
Tay bòn những hạt rời bông 
Chắc chiu, nhặt nhạnh no lòng cháu con 
Chân mỏi lưng còng 
Số phận long đong 
Nắng mưa một bóng trên đồng 
Xa ông bà vẫn gắng công cấy cày 
Ấp ủ vòng tay 
Chẳng tiếc thân gầy 
Lớn khôn, thành quả hôm nay 
Tấm lòng cao cả sánh tày biển khơi 
Ngửa mặt lên trời 
Giọt lệ thầm rơi 
Ngàn mây biến dạng, thay nơi 
Tình quê chẳng thể đổi dời giống mây./. 

Lưu Xuân Cảnh – 11.8.2020





#$ RƠI (mỹ lục thanh, bvđâ)

Chẳng còn níu giữ chịu thòng rơi 
Để mặc người đau đến rã rời 
Khớp trật chân què sao thở hỡi 
Gối bầm cẳng trẹo dễ nằm ơi 
Đã đành, phải nhận điều xui tới 
Lại rủi, ôm vào nỗi rối khơi 
Cũng lạ, chi mà rên thế, bởi: 
Cõi trần cẩn thận rớt nhiều nơi! 

Lưu Xuân Cảnh - 04.8.2020





@ GIẢI NỖI SẦU


Lỡ hẹn nên mình chỉ nhớ nhau! 
Ai đừng trách giận để người đau 
Còn mong có dịp ngày mai nữa 
Lại ước chung tình những buổi sau 
Kỷ niệm thời xa dù chóng cũ 
Trường Tăng thuở nọ dễ phai nhàu!? 
Chờ nha quý bạn, cùng thông cảm 
Hết dịch rồi vui, giải nỗi sầu./. 

Lưu Xuân Cảnh - 01.8.2020